HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 336

hương hoa, quì trước phật đài thổn thức, lâm râm khấn vái, cầu đấng
Thiêng liêng ứng cho cô quẻ thẻ cầu duyên. Rồi cô thẩn thơ trên đường
vắng, chợt trên gò cao cô thấy người cô yêu đang kề vai một thiếu nữ tuyệt
xinh, tà áo màu lả lướt vờn gió.

Nghiến răng, cô ngậm ngùi rủa phận, gọi xe, vội vã trở về.

Về đến nhà, cô vô tình nhìn bóng mình trong gương. Thì ra, than ôi, cô

già,xấu, nét vô duyên in trên khuôn mặt võ vàng. Từ đấy, cô căm hờn
chàng trai ấy, và những chàng trai khác. Họ là lũ người thù địch, họ là lũ
người… “khốn nạn”, nỡ coi cô như mảnh lụa gợn nhiều mấu khi soi ra
ngoài ánh sáng.

Cô buồn giữa lúc chúng bạn cợt đùa, chế giễu, thi vẻ đẹp tươi tắn bên

một cái sắc tàn!

- Thúy ơi!

- Có thích cùng bọn này ra nhà Khai Trí, ngồi xe hoa, ném confetti vào

đầu các anh chàng thán phục mình…

- … Nhưng tớ xấu số… trời ơi, … tớ xấu số, không được như các bạn.

- Nếu không xinh, sao được người ta cầu khẩn mời đi chơi chùa Láng;

được người ta đứng chầu suốt đêm dưới cửa.

- Tớ bị người ta chê xấu khi rõ mặt rồi...

Ngượng ngùng đáp bạn, cô cười đau xót giữa lúc các bạn khúc khích,

khoác tay nhau nhảy xuống cầu thang.

Cô hé cửa sổ, nhìn xuống phố. Một chiếc xe hoa chạy về phía hồ Hoàn

Kiếm; người xuôi, kẻ ngược rộn ràng.

Một đám hội lớn. Một ngày vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.