HẠ TÂN LANG - Trang 104

Tên được liệt ở đầu bảng, không hề nghi ngờ, chính là Thôi gia tiểu

công tử anh tài ngất trời.

Từ Khách Thu cũng có tên trong bảng.

Giữa một rừng tên rậm rạp, là Ninh Hoài Cảnh sáng mắt nhìn thấy

trước tiên.

“Kia kìa, ngươi xem! Ngươi xem!” Tay giơ cao, hận không thể dùng

ngón tay mà phóng ba chữ “Từ Khách Thu” lên thật to, to đến át luôn cái
tên đầu bảng Thôi Minh Húc.

Ninh Hoài Cảnh chưa bao giờ cười đến thoải mái như thế, hoa tay múa

chân hệt như một đứa trẻ.

“Đậu rồi.” Từ Khách Thu ngược lại chỉ yên lặng, thì thào một câu, tựa

như không dám tin vào mắt mình. Muốn quay đầu nhìn người đang cười
nói đằng sau, trên lưng lại một trận căng thẳng, toàn thân rơi vào trong
ngực ai kia.

“Ta đã nói không có việc gì mà… ha hả… nhìn người xem, cả người

cứng ngắc, ha… về sau còn dám hung dữ với ta, ta sẽ lấy chuyện này ra
cười ngươi.”

Hắn càng nói càng hăng, thao thao bất tuyệt, hết nói đi rồi nói lại, hết

nói lại lại nói đi, nói đến lung tung chẳng biết đầu đuôi, nói mãi không
ngừng. Thật là cao hứng a.

Từ Khách Thu chợt có một ảo giác, hình như người thi đậu không phải

là mình, mà là hắn.

“Này này, ngươi có nghe không? Hả?”

“Ừ.” Lại là một tiếng, thực nhẹ nhàng, thực nhu hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.