HẠ TÂN LANG - Trang 133

Từ Khách Thu nhu thuận dựa vào lòng hắn, cười. “Tốt, đi đến một chỗ

không ai biết chúng ta là ai. Ngươi không phải là Trung Tĩnh hầu phủ Ninh
Hoài Cảnh, ta cũng không phải Trung Liệt Bá phủ Từ Khách Thu.”

“Như vậy, chúng ta có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ không?”

Từ Khách Thu nghĩ nghĩ, gật đầu. “Có thể.”

Thế là Ninh Hoài Cảnh liền nở nụ cười.

“Thật tốt. Ta cho ngươi một gian nhà cỏ, bên ngoài có một bức tường,

giống như tiểu viện ở Hạnh Hoa thôn của Giang Vãn Tiều mà trước đây
hắn dẫn chúng ta đi xem, trong sân sẽ trồng hoa nè, không cần trân quý, chỉ
cần hoa hồng, phượng tiên này nọ cũng được rồi.”

“Còn có thể nuôi gà nuôi ngỗng… Giống như điền viên nông gia mà

cổ nhân thường hay tả.” Từ Khách Thu phụ hắn suy nghĩ.

Ninh Hoài Cảnh dần dần nổi lên hưng trí, chộp lấy giấy chút trên bàn

mà vẽ, đầu tiên vẽ hai hình người be bé.

“Đây là ngươi, đây là ta. Ta so với ngươi cao hơn một chút.”

Rồi mới vẽ cái nhà nho nhỏ. “Đây là nhà của chúng ta.”

Ngoài phòng có sân nhỏ trồng hoa nuôi gà vịt, trong sân có hai cái ghế

trúc.

“Lúc thời tiết tốt, ngươi có thể ngồi trong sân đọc sách, ta sẽ bồi

ngươi.”

Trước nhà có một con sông nho nhỏ. “Mùa hè chúng ta sẽ ngồi bên bờ

sông ngắm sao. Mùa đông, ta sẽ phá băng cho ngươi bắt cá ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.