HẠ TÂN LANG - Trang 18

Ninh Hoài Cảnh chống cằm xem Giang Vãn Tiều học bài.

“Vãn Tiều, ngồi ở Xuân Phong Đắc Ý lâu đọc sách, ngươi là người

duy nhất a. Bộ cẩm đường (cửa hàng vải) nhà ngươi còn có thể cho người
nào khác được sao?”

Giang Vãn Tiều trên mặt có được ý cười khó thấy.

“Đọc nhiều một chút thế nào cũng có chuyện dùng.”

“Đừng đế ý đến hắn, hắn chỉ muốn người ta vô năng giống hắn thôi.”

Từ Khách Thu ngồi bên cạnh nghiêng đầu nhìn hắn, bên miệng lộ ra một
tia cười lạnh.

Ninh Hoài Cảnh liếc y một cái, rồi tiếp tục dây dưa với Giang Vãn

Tiều đang siêng năng học bài, mở cái chụp đèn, nhè nhẹ thổi khí, ngọn nến
bị thổi ngã trái ngã phải, lúc sáng lúc tối. Giang Vãn Tiều quáng mắt, đưa
tay che, hắn nhân cơ ngồi đoạt quyển sách, vỗ bàn cười ha ha.

Giang Vãn Tiều không còn cách nào khác, lắc đầu trở lại bàn uống

rượu.

Từ Khách Thu quay mặt sang hừ một tiếng, thấy trên người đau đau.

Ninh Hoài Cảnh lấy hạt mơ ném y! Gương mặt vô song tuấn diễm của hắn
có phần giống mẫu thân, dưới ánh nến chập chờn, trong mắt tựa như có
muôn ngàn tinh tú từ trên trời hạ lạc.

Ninh Hoài Cảnh nhìn Từ Khách Thu, y luôn ngồi ở góc khuất mà

ngọn nến chiếu không tới, gương mặt vẫn là trắng tuyết, thần sắc không rõ
vui buồn, có lạnh lùng, có kiêu ngạo, có chút miễn cưỡng, cũng có chút phô
trương thanh thế.

Từ Khách Thu trước mặt người khác không phải như vậy. Tiểu công

tử nhà Trung Liệt Bá ai thấy cũng thích, tiểu công tử gặp ai cũng cười tủm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.