HẠ TÂN LANG - Trang 180

đến cố chấp, mười năm trăm năm, tâm đều như một, cũng có người yêu
trong do dự, không phải không yêu, mà là không dám yêu, đến lúc có đủ
dũng khí dám yêu dám hận, mới giật mình phát giác đã không thể yêu nữa
rồi, hối hận cũng thế, thống khổ cũng thế, tình yêu trên thế gian này vốn
phải là như vậy.

Ra sức tránh khỏi trói buộc của hắn, Từ Khách Thu muốn nhanh rời

khỏi đây, lại bị Ninh Hoài Cảnh nắm chặt tay áo.

“Từ Khách Thu! Những thứ vừa rồi ngươi nói ta một chữ cũng nghe

không hiểu. Ta chỉ biết, ngươi hối hận rồi, ngươi còn thích ta!”

Không muốn nghe thêm gì nữa, cắn răng nhẫn tâm phất mạnh tay,

“roẹt” một tiếng nhỏ, tay áo rách ngang, Từ Khách Thu giật mình quay đầu
lại, nam nhân phía sau ngơ ngác nắm nửa ống tay áo trong tay, nghiến răng
nghiến lợi.

“Từ Khách Thu, ngươi có giỏi thì đừng ra khỏi cửa! Ta mỗi ngày đều

sẽ đứng ở đầu ngõ nhà ngươi mà chờ, không tin không bắt được ngươi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.