HẠ TÂN LANG - Trang 209

Ninh Hoài Cảnh vẫn còn đang lầm bầm trong miệng, Từ Khách Thu

liếc nhìn bản mặt đang nghĩ đủ thứ vẩn vơ không tốt lành gì của hắn một
cái, đến cả mắng cũng lười. Người kia chớp chớp mắt nhìn lại, ánh mắt
đáng thương tựa chú chó nhỏ bị bỏ rơi trong gió lạnh.

“Khách Thu a…”

Móng vuốt còn chưa chộp được gì đã bị hất ra, ai đó mặt dày tiếp tục

chộp, chộp, chộp, rồi chộp, cuối cùng cũng thành công đem Từ Khách Thu
ôm chặt trong lòng, cười ngọt đến chết người. “Khách Thu a… Khách
Thu….”

Một tiếng lại một tiếng, ngân nga không dứt.

Từ Khách Thu rốt cuộc cũng chịu quay đầu, khuôn mặt bị lửa hắt vào

đỏ bừng, hai tay dùng sức ấn chặt hai má Ninh Hoài Cảnh.

“Ninh, Hoài, Cảnh!”

“Ân?” Ninh Hoài Cảnh môi bị ép chu ra, mồm miệng không rõ ràng

mà đáp lại, trong mắt đều là cưng chìu sủng nịnh.

Đối phương lại đột ngột buông tay, thừa lúc Ninh Hoài Cảnh còn ngơ

ngác chưa hiểu gì đã nhanh chóng dùng môi mình ngăn lại cái miệng của
hắn.

“Ta thích ngươi.”

Có còn nhớ bức tranh xấu muốn chết lúc trước ngươi vẽ không?

Chúng ta muốn đi đến một chỗ không ai biết chúng ta là ai, ngươi không
phải Trung Tĩnh Hầu phủ Ninh Hoài Cảnh, ta không phải Trung Liệt Bá
phủ Từ Khách Thu. Chúng ta sẽ xây một gian nhà cỏ, bên ngoài có tường
bao quanh, tựa như tiểu viện trong Hạnh Hoa thôn của Giang Vãn Tiều mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.