HẠ TÂN LANG - Trang 60

Qua một lúc lâu sau, lâu đến lúc gã tiểu tư đứng thủ ngoài cửa cũng vì

quá yên tĩnh mà ngủ gà ngủ gật, Ninh Hoài Cảnh mới thở dài một hơi, nhỏ
giọng nói.

“Cũng giống như hoa cỏ trong sân, trước nở sau phải héo tàn, lá trên

cây là ban đầu đâm chồi nảy lộc, sau cũng phải lìa cành, cũng giống như
Thôi Minh Húc ngươi, đến rồi cũng sẽ đi. Thiên hạ không có bữa tiệc nào
là không tàn, cho dù ngày ngày ăn chơi, đêm đêm phóng túng, đợi cho nhạc
khúc qua đi liền phải đối mặt với sự thật, muốn tránh cũng không được.
Cho dù tâm không cam, lòng không nguyện, có một số việc nhất định
không thể nào thành toàn, có một vài thứ nhất định không thể có được, có
một số người, nhất định không thể ở cùng nhau.”

Mắt hắn vẫn nhìn trên trần nhà, đôi mắt sáng như ngọc.

Thôi Minh Húc không nói lời nào, yên lặng nhấp trà, nghe ra trong đó

có bao nhiêu thổn thức.

Ninh Hoài Cảnh đột nhiên quay đầu, khóe miệng cong lên, hàm răng

trắng đến chói mắt.

“Ngươi đoán xem mấy lời này là ai nói?”

“A?” Bên này bị hắn thình lình dọa một chút, thiếu chút nữa sặc trà.

Hắn còn không biết xấu hổ tiếp tục bày ra bộ dáng ham học hỏi.

“Đều nói ngươi học phú ngũ xa, không chuyện gì không biết, nguyên

lai…” Phần tiếp theo, không cần nói ra miệng cũng hiểu.

Thôi Minh Húc nghĩ muốn dùng tách trà ném người, lại nhịn xuống

một bụng hờn giận, tiếp tục truy vấn.

“Kia… rốt cuộc là ai nói vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.