HẠ TÂN LANG - Trang 63

ở nhà bị ủy khuất sẽ chạy đến Hầu phủ, Ninh Hoài Cảnh cười cười kéo y
vào, đưa tay vuốt tóc y, đến lúc lòng bàn tay sắp chạm vào má sẽ ngưng lại.

Lúc còn nhỏ, hai người là đồng tháp nhập miên (ngủ cùng giường),

cũng không biết là từ lúc nào, rõ ràng so với trước thân thiết hơn, nhưng lại
không còn cộng chẩm (cùng ngủ chung một gối). Không cần ai phải nói ra
miệng, cứ ăn ý như vậy mà quyết định.

Ninh gia Thiếu phu nhân Tĩnh Dung nói.

“Có lẽ là trưởng thành, cho nên cứ như vậy.”

Ninh Hoài Cảnh cúi đầu không nói, yên lặng bóc vỏ đậu rang, đem

xác đậu và hạt đậu bỏ vào hai cái đĩa khác nhau.

Đây lại là một trong những điều ăn ý giữa hai người, hạt đậu là cho Từ

Khách Thu, xác đậu để Ninh Hoài Cảnh dùng.

Những lúc Từ Khách Thu đến ở Hầu phủ, hai người sẽ không ra ngoài

chơi đêm. Phía sau hoa viên có một cái bàn đá, hai cái ghế đá, một bầu
rượu, hai đĩa sứ đựng hạt đậu và xác đậu, Từ Khách Thu tới trước, Ninh
Hoài Cảnh rề rà đến sau, hai người câu được câu mất nói đủ chuyện trên
trời dưới đất, bất giác trăng đã lên đến đỉnh đầu.

“Khách Thu a…” Khắp thiên hạ cũng chỉ có mỗi một Ninh Hoài Cảnh

dùng ngữ điệu ngân nga như vậy mà gọi tên y.

Từ Khách Thu đem hạt đậu bỏ vào miệng nhai nhóp nhép hỏi.

“Ngọc Phiêu Phiêu thế nào?”

Ninh Hoài Cảnh ánh mắt đầy bí hiểm. “Rất đẹp.”

“Ngươi thích là tốt rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.