HẠ TÂN LANG - Trang 73

Lời này nghe vào thật quá sức chịu đựng, Ninh Hoài Cảnh giận đến

run người, khuôn mặt tuấn tú như bị bao phủ bởi một tần sương lạnh.
Giang Vãn Tiều mắt thấy không đúng, vội vàng giữ tay hắn lại, nhưng lại
bị hắn hất ra.

Loảng xoảng một trận, chén bát trên bàn đều rơi xuống đất.

“Hoài Cảnh!” Giang Vãn Tiều cao giọng muốn ngăn, nhưng Ninh

Hoài Cảnh đã vỗ bàn đứng dậy.

Bên kia nghe hai chữ đó cũng cả kinh không nhỏ, nhất thời im bặt.

Không ngờ tiếp đó rầm một tiếng, Ninh Hoài Cảnh đã đạp đổ bình phong
ngăn giữa hai bàn.

“Sao không nói tiếp?”

Một câu này khó khăn lắm mới thoát qua được kẽ răng, nét mặt không

cần nhìn đến cũng đoán được có bao nhiêu dữ tợn.

Huynh đệ từ gia không nghĩ tới người mình đang cao giọng chế nhạo

lại ở ngay sau lưng, hồi tưởng lại quyền cước ngày đó trong hẻm nhỏ,
không khỏi mồ hôi đầy trán.

Không kịp đợi Giang Vãn Tiều ngăn cản, Ninh Hoài Cảnh tay cầm

mảnh sứ vỡ bước tới sát bên, sắc mặt âm trầm, sát khí băng lãnh, nhất thời
không ai dám động đậy.

“Ngươi… ngươi… ngươi…” Từ Hàn Thu miễn cưỡng đứng lên nghĩ

muốn cùng hắn nói chuyện, nhưng lại thấp hơn hắn nửa cái đầu, mắt thấy
mảnh sứ vỡ trong tay Ninh Hoài Cảnh đã kề sát cổ đệ đệ mình, lời nói ra
cũng liền nghẹn lại.

“Khách Thu… bị mẹ y đánh?” Hai chữ ‘Khách Thu’ giống như được

ôn nhu nỉ non trong miệng, đến lúc lọt vào tai người nghe lại âm lãnh tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.