HẠ TÂN LANG - Trang 71

Từ Khách Thu một đêm say rượu, giờ này còn đang nằm ở Hầu phủ

ngủ say sưa. Con mèo nhỏ bị Ninh Hoài Cảnh dưỡng thành kén ăn, không
phải tỉnh tửu thạch (một món ăn dùng để giã rượu) của Đồng Đức Đường ở
thành Tây thì không chịu ăn. Giang Vãn Tiều mới sáng sớm đã bị lôi từ
trên giường xuống chạy đi mua tỉnh tửu thạch dĩ nhiên cũng nghe rõ, thức
thời liếc Ninh Hoài Cảnh một cái, đem oán giận còn chưa kịp nói ra nuốt
trở vào.

Tiếp đó, người nói chuyện là Vấn Thu, ngữ điệu so với Hàn Thu càng

thêm sắc bén.

“A, hắn còn có thể chết ở đâu chứ? Đương nhiên là…”

Thanh âm liền thấp xuống, xì xầm mấy lời nhạo báng. Cũng không

khó đoán được mấy lời đó khó nghe đến cỡ nào, Ninh Hoài Cảnh siết chặt
nắm tay, nhưng không ngờ tiếp đó liền nghe được chuyện về quyển ca phổ
kia.

“Có câu dòng nào giống nấy. Làm mẹ không biết xấu hổ, đứa con dĩ

nhiên cũng chẳng hay ho gì. Khả năng gặp người sang bắt quàng làm họ
xem ra còn cao hơn một bậc, quả là… là… là câu gì ấy nhỉ?”

Hàn Thu nhất thời nghĩ không ra, Vấn Thu liền nói tiếp.

“Thanh xuất vu lam.” (màu xanh là từ màu lam mà ra => mẹ nào con

nấy)

“Ha ha ha… Đúng vậy, chính là câu đó.”

“Chậc chậc, vì muốn nắm chặt Ninh Hoài Cảnh, ngay cả đồ của mẹ

mình cũng dám trộm, đúng là súc sinh không bằng a! Truyền ra ngoài thì
phủ chúng ta còn thể diện gì nữa…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.