HẠ TÂN LANG - Trang 83

xưa qua lại chỉ còn là một giấc chiêm bao, tuổi trẻ chẳng thèm cố kỵ, đến
già nhìn lại mọi chuyện lại hóa trò cười.

Từ Khách Thu mở to hai mắt lẳng lặng mà nhìn Ninh Hoài Cảnh, đôi

con ngươi đen láy hàm trứ thủy quang, nước mắt lại chưa từng rơi xuống.

Ninh Hoài Cảnh nghẹn ngào, “Chuyện sau này ta không biết. Ta chỉ

biết hiện tại nếu không nói ra sẽ hối hận cả đời.”

Lời này nói ra thực yếu đuối, không có tiền đồ, nhất định sẽ bị Từ

Khách Thu mắng to “ngu ngốc”. Ninh Hoài Cảnh không đợi cho y có cơ
hội mở miệng, hai tay giữ chặt mặt y, mạnh mẽ hôn xuống, răng chạm vào
nhau, môi ép chặt môi, vội vàng mà cắn, không ôn nhu cũng không ngọt
ngào, đau đến rơi lệ nhưng vẫn gắt gao giữ chặt không buông. Môi bị cắn
phá, cũng không phân biệt được là máu của ai, cả miệng đều là chua xót,
nước bọt nuốt xuống, lại như có một đường lửa cháy thẳng xuống đáy lòng.
Toàn thân không chỗ nào là không đau đớn, lòng cũng xót xa.

Ngươi cũng biết vì sao ta không muốn cùng ngươi cộng chẩm? Ngươi

cũng biết vì sao ta cùng ngươi đồng sàng lại cảm giác bất an? Bởi vì, nhìn
gương mặt say ngủ của ngươi, ta liền nghĩ muốn hôn ngươi a.

“Khách Thu, chúng ta không nghĩ chuyện sau này, chúng ta hãy nghĩ

cho hiện tại!”

Tình yêu vô vọng, nhưng cho dù là vô vọng, cũng không thể ngăn

được hai người cứ thế yêu nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.