HẠ TÂN LANG - Trang 86

Sờ sờ cằm, Ninh Hoài Cảnh hơi nhổm dậy, nghĩ muốn nhìn thấy

gương mặt ẩn sau trang sách của y. Mái tóc đen huyền tùy ý buông lơi, tóc
mái hơi dài phủ xuống chân mày, hơi hơi che mắt, miệng hé ra, tựa hồ đang
lâm vào trầm tư.

Từ Khách Thu nghĩ đến ngập thần, vẫn chưa phát hiện Ninh Hoài

Cảnh đã tiến đến gần ngay trước mắt, ngay cả cảm xúc dị thường trên mặt
cũng không phát hiện.

Khách Thu a… nguyên lai cũng sẽ có lúc ngơ ngác ngây ngốc như

vậy. Ninh Hoài Cảnh trong lòng thầm cảm tạ lão già râu bạc trong bức
tranh treo trong học đường. Mím chặt môi, nín thở ngưng thần, hơn nửa
thân trên của Ninh Hoài Cảnh đều dựa vào mặt bàn rộng lớn, tay đưa ra,
cẩn thận cầm bút, lặng yên không tiếng động vẽ trên mặt Từ Khách Thu
một đường, cổ tay khẽ động, bốn cái râu mèo đồng dạng đã vẽ xong, nghĩ
muốn vẽ thêm nửa mặt kia nữa….

“Ngươi làm gì vậy?” Từ Khách Thu cuối cùng cũng phát hiện khác

thường, một đôi mắt mèo trừng đến sắp rớt ra ngoài.

“Ách…..” Tay mới nâng một nửa, ngòi bút hay sao lại chạm vào chóp

mũi y, tạo một chấm tròn, do khoảng cách gần có thể thấy trong mắt y vẻ
mặt kinh ngạc của chính mình. Ninh Hoài Cảnh nhe hàm trăng trắng bóng,
“Trong lúc rảnh rỗi, giúp ái thê vẽ chân mày.”

Mày cong như trăng non, trong mắt tựa như ngàn sao lấp lánh, nụ cười

như ánh nắng mặt trời tỏa ra vạn dặm, giọng hát ngọt ngào… tiểu hoa đán
trên sân khấu hí kịch uyển chuyển thanh thúy…

“Phốc…” Trên cẩm bào dính không ít nước trà, Giang Vãn Tiều bưng

trà đứng cạnh cửa, một chân đã bước qua bậc cửa, chân còn lại mới đưa lên
một nửa, cũng không biết nên bước tiếp hay thu về, “Các ngươi… tiếp
tục… ách… vẽ… vẽ mày…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.