HẠ TÂN LANG - Trang 89

Thiếu phu nhân Sở Tĩnh Dung lẳng lặng đứng ở cửa, rồi sau đó lại

lẳng lặng xoay người rời đi.

Chớp mắt, thời gian trôi qua rất nhanh, kỳ khảo thí tưởng chừng còn

rất xa, nay lại gần ngay trước mặt. Cũng trong năm đó, thái phó Cố Đình
Quân học thức uyên thâm độc bộ thiên hạ bị tịch biên tài sản, xử trảm, “tiểu
Cố Đình Quân” Thôi Minh Húc quen biết với Tề Gia.

Tề Gia là một hài tử ngu ngốc, tuy rằng tuổi xấp xỉ Từ Khách Thu

nhưng vẫn còn hồn nhiên như con nít, lúc cười lộ ra hai cái răng nanh trắng
bóng, hai bên má lúng đồng tiền, phấn phấn nộn nộn khiến người ta không
nịnh được muốn đưa tay ấn ấn. Người như vậy, cư nhiên lại có thể ở chốn
quan trường lang hổ mà bình yên sống sót, thật là chuyện lạ ban ngày.

Thôi Minh Húc gọi hắn là ngốc tử, ngữ khí hết sức khinh thường,

nhưng lại thường xuyên cho Tề Gia ra vào thư phòng mình. Thôi tiểu công
tử tâm cao khí ngạo cư nhiên lại có thể chịu được bên người mình có một
gã ngốc như thế, đây cũng là một chuyện lạ.

Giang Vãn Tiều ngầm quan sát y hồi lâu, nói “Người này… thật thú

vị.”

Bọn họ đem y đến Xuân Phong Đắc Ý lâu chơi đùa! Các hoa nương

chuốt rượu y, nhìn y tay chân luống cuống, lại bắt đầu tìm chuyện trêu đùa.

Tiểu ngốc tử uống đến cả mặt đỏ bừng, ngây ngô cười, nghĩ muốn mở

miệng giải thích, lại càng bị chuốc rượu nhiều hơn, trông đáng thương tựa
như con thỏ rơi vào hang hổ.

Từ Khách Thu nhìn Thôi Minh Húc, hắn vẫn đang ngồi cùng Ngọc

Phiêu Phiêu, nhẹ nhàng cười nói, chưa từng ngoái đầu liếc mắt một cái đến
tiểu Tề đại nhân đang bị khi dễ đến sắp khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.