HẠ TÂN LANG - Trang 96

Hôn trên mặt còn chưa đủ, Ninh Hoài Cảnh một đường muốn từ trán

xuống gặm đến cái cổ. Môi vừa rồi hôn còn đọng lại chỉ bạc, đưa đầu lưỡi
ra liếm liếm, bất ngờ hai đầu lưỡi chạm vào nhau, vì thế lại bắt đầu dây
dưa, không cần biết ai là ai, không cần biết quá khứ hay hiện tại. Khó khăn
lắm mới tách ra được, Ninh Hoài Cảnh dùng ngón trỏ lau khóe môi dính
nước bọt của Từ Khách Thu, lại cố ý vươn đầu lưỡi liếm ngón tay một cái,
rồi như phát hiện cái gì lạ lắm, bỏ vào miệng mút.

Từ Khách Thu đỏ mặt, bực tức ôm lấy cổ hắn cắn một cái, người đã

bắt đầu nóng lên.

“Bảo ngươi đừng uống rượu mà không nghe, xem này, lại nổi sởi rồi.”

Ninh Hoài Cảnh chỉ vào vạt áo rộng mở của y, nghiêm trang nói.

“Đồ ngốc! Này không phải mẩn đỏ.”

“Vậy là cái gì?” Ngẩng đầu ra vẻ tò mò mà hỏi, Ninh Hoài Cảnh hai

tay khai mở vạt áo của Từ Khách Thu.

Khuôn ngực tuyết trắng hiện ra dưới ánh đèn, hơi hơi phiếm phồng,

trên đó lại điểm nhiều hồng ngân thật bắt mắt. Nhịn không được cúi đầu
nhẹ nhàng cắn một cái, nghe ai đó “nha—” một tiếng, thỏa mãn cười. Ninh
Hoài Cảnh một tay xoa nắn chơi đùa với viên hồng châu trước ngực y, một
tay vuốt ve các điểm hồng ngân.

“Là cái gì? Vì sao có vậy? Nói ta biết a?”

Hắn rõ ràng là cố ý trêu đùa mình, Từ Khách Thu khó thở, nghĩ muốn

há mồm, lại chỉ phát ra tiếng rên rĩ, gần như nói không nên lời.

“Ngươi… ngô… Ninh… Ninh Hoài Cảnh…”

Bàn tay càng vuốt ve xuống thấp, Ninh Hoài Cảnh chơi thật hứng

khởi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.