HẠ TÂN LANG - Trang 97

“Xem, ngay cả phía dưới đều nổi mẩn đỏ, ta giúp ngươi xoa xoa.”

Tay liền cứ như vậy len vào khoảng giữa hai chân, chạm đến một

mảnh nóng rực, Ninh Hoài Cảnh chậc chậc hai tiếng, không chịu buông
tha, “Nói nha, đây không phải mẩn đỏ chứ là cái gì?”

Động tác năm đầu ngón tay cực kỳ linh hoạt, từng đợt từng đợt khoái

cảm từ bụng dưới dâng lên, khiến ai đó không khống chế nổi cả người vặn
vẹo, tay siết chặt áo gấm. Từ Khách Thu lắc đầu muốn tránh, nhưng cơ thể
lại đối với dục vọng có khát cầu, lúc sắp giải phóng thì bộ vị yếu ớt lại bị
người kia chộp trong tay, khi thì nhẹ nhàng khi thì mạnh bạo xoa nắn, lời
nói nhỏ nhẹ ôn nhu như nước cứ nỉ non bên tai, tạo nên một loại hấp dẫn
khó có thể hình dung.

“Nói nha… Ngoan… Nói cho ta biết… Là cái gì?”

“Ân… Là… là… ngươi… hôm qua… ân… cắn…”

Trong đầu trống rỗng, Từ Khách Thu vừa phóng thích xong, còn đang

mơ màng, môi đã bị hôn, đầu lưỡi cứ thế dây dưa, thân mình cứ thế cọ xát
vào nhau… Đột nhiên bừng tỉnh, thứ nhìn đến đầu tiên là đôi mắt đen láy
thâm thúy của người kia, bên tai cũng là thanh âm trầm thấp của hắn, tựa
như là tiếng vang mờ mịt phát ra từ trong ngực.

“Khách Thu a… Ta thật muốn chết trên người ngươi.”

Lúc này mới lấy lại tinh thần, Từ Khách Thu vừa xấu hổ vừa giận dữ,

há miệng cắn một cái vào vai hắn.

“Muốn chết thì tự mình chết đi, đừng liên lụy đến ta!”

Tiểu Hầu gia chiếm được tiện nghi còn khoe mẽ.

“Không có ta, đêm dài đằng đẵng, ngươi ngủ được sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.