Nhơn-nhơn thu-phục tỉnh-thành về ta.
25. Chốn Thăng-long thật là thượng-đẳng,
Xui tướng Tây quyết thẳng tiến-truy.
Thất-cơ phải chú Hắc-kì,
Ngoài ô, một trận, Ngạc-nhe qua đời.
Khách các hiệu rụng-rời nhao-nhác,
30. Giọn vần tay đồ-đạc xuống Tàu.
Giữa dòng chiếc trước, chiếc sau,
Ra ngoài Ninh-hải để hầu về Nam.
Quan thừa-thắng, diện-bàn tướng-sĩ,
Bất-thình-lình có chỉ Kinh ra.
35. Chuộc thành mà lại giảng-hòa,
Định, An-Ninh-hải, tới Hà-nội đây.
Quan Hoàng Thống nghe rày bứt-rứt,
Lưu Hắc kì kéo phứt lên Ngâu.
Phá ngang việc ấy bởi đâu ?
40. Nhà công xế bóng, cửa chầu long then.
3. HÒA-ƯỚC 1874
Sai quan Nguyễn-Văn-Tường chánh-sứ,
Hoắc-đạo-sinh, thử thứ là đây.
Quan Nam với lại quan Tây,
Sửa-sang khi ấy, dân rày được yên.
45. Việc thanh-khoản, chỉ truyền về bộ,
Quan Nguyễn-Tường thăng Hộ thượng-thư.
Qua năm Giáp-tuất tháng tư,
Thấy quan Nguyễn-Chánh phụng từ Kinh ra.
Điều niêm-yết mới hòa-ước đó,
50. Gẫm kĩ xem có khó nghe thay !
Non sông cao rộng thế này,
Nào người trí-dũng, nào tay anh hùng ?