HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 151

“…” Yên lặng thả tay xuống, hắn nhìn cái người ngồi trên mặt đất tựa

như đang khóc, khóe miệng khẽ kéo…

Mẹ nó, lần sau đánh chết cũng không đi xem phim!!

Hạ Tuyền thở dài, vỗ vỗ vai La Thụ Hâm, an ủi: “Mọi chuyện trong

phim đều là giả, đừng xem là thật.”

“Không phải…” La Thụ Hâm lấy kính xuống xoa xoa hai mắt, ngẩng

đầu nhìn về phía Hạ Tuyền, mũi còn có chút hồng, con ngươi bị nước mắt
làm cho ướt sũng lại toát lên nét đẹp bất ngờ, “… Tôi, chỉ là cảm thấy, tôi
hiện tại… quá hạnh phúc.”

Hạ Tuyền ngắm đôi mắt đang chăm chú nhìn vào mắt mình, trong đôi

mắt ấy là thân ảnh của chính hắn, đôi mắt rất đẹp, cặp mắt đào hoa mỹ lệ,
ướt nhẹp.

Nhìn hắn, thâm tình đến mức như đang ngắm nhìn toàn bộ thế giới,

mà hắn, lại chính là thế giới kia.

# Cảm thấy cấp trên khóc thút thít thật đáng yêu đến không thể giải

thích được, phá thế nào? #

“Ngốc.” Hạ Tuyền tiện tay sờ sờ đầu anh, giống như đang vuốt ve cái

đầu chó to lớn đầy lông nhung mềm mại.

La Thụ Hâm thuận theo cọ cọ vào lòng bàn tay kia, một mặt thỏa mãn,

anh vẫn luôn quý trọng mà hưởng thụ mỗi lần Hạ Tuyền đụng chạm.

Hạ Tuyền cười khẽ, coi như là ngầm cho phép động tác lấy lòng của

anh, “Không còn sớm, trở về thôi.”

“Được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.