HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 163

“Tuyền ca, anh cảm thấy thế nào?” Lương Hải lo lắng hỏi, cậu đã nhìn

thấy những người kia đánh một gậy lên đầu Tuyền ca.

Hạ Tuyền cau mày, sau gáy truyền đến từng đợt đau xót, “Đầu khá

đau.”

“Chúng ta phải mau đi ra ngoài.” Lương Hải kêu á một tiếng hoảng

loạn, người này không thể để bị thương được, động tác trên tay liên tục,
dùng hết kha khá sức lực cuối cùng mới cởi ra được, may mà dây thừng
không được tốt lắm.

“Ừ.” Hạ Tuyền trừng mắt nhìn, hắn cảm giác đầu vẫn còn có chút

choáng váng, “Trước hết cởi cái này ra… Còn có chỗ cửa sổ…”

“Được… Em giúp anh…” Lương Hải gật đầu, cầm lá sắt tìm được

trên mặt đất bắt đầu cắt sợi dây trên tay Hạ Tuyền, vừa định nói thêm gì đó,
đã nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân đi từ xa lại gần, Hạ Tuyền nhìn
về phía cửa, giấu kỹ thứ Lương Hải đưa cho mình vào trong tay, nói một
câu, “Tùy thời hành động.”

Cánh cửa liền bị mở ra, một người tiến vào, vóc người tên kia hết sức

cường tráng, cánh tay cuồn cuộn cơ bắp, săm hình vẽ màu xanh đen. Vóc
dáng không cao lắm, đoán chừng không tới một mét tám lăm, mặc chiếc áo
may ô cotton màu đen lớn.

Ngược sáng, không thấy rõ tướng mạo, chỉ biết là một tên đầu trọc.

“Úi chà, đều tỉnh dậy rồi hả.”

Bốn năm tên đồng bọn nhảy ra từ phía sau đầu trọc, một trong số đó

nhe hàm răng vàng cười hì hì nói: “Lương thiếu gia khỏe nha. Ồ… Người
này ai?”

Hiển nhiên, thủ phạm bắt cóc biết Lương Hải là ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.