HẠ TUYỀN SỐNG LẠI - Trang 31

Cảm ơn cậu chưa hề nói chuyện hiện tại tớ không chỗ ở lại mất công

việc với dì chú.

“Thôi đi, tớ còn không biết cậu sao, cái thằng lòng tự trọng cao vô

cùng.” Trần Vạn Văn để tay sau gáy, đôi mắt nhìn sang một bên.

Hạ Tuyền cười không nói.

“Mau về đi, đừng có say ngất ngây giữa đường.” Dứt lời, bèn quay

người lên lầu.

Hạ Tuyền rút ra một điếu thuốc ngậm tại khóe miệng, “Keng!” Một

tiếng, châm lửa.

Hít sâu một hơi, rồi chầm chậm phun ra, nhìn khói trắng chậm rãi tiêu

tán ở trong không khí, lấy tay kéo quần áo che lại, bước từng bước chân đi
về phía trước.

Kỳ thực, hiện tại lòng tự trọng không còn cao như vậy.

Vào thời điểm vạn vật im lặng, đa số người nằm ở trên giường, đa số

người đã ngủ say, đã số người đang mơ giấc mộng tốt đẹp hoặc sợ hãi.

Một căn phòng sách, một máy tính, một người đàn ông.

Trong căn phòng che kín sách, khuôn mặt người đàn ông không hề có

cảm xúc, sống lưng thẳng tắp, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, ngồi trước
máy tính, gương mặt nghiêm túc chuyên chú.

Mười ngón thon dài gõ thật nhanh trên bàn phím, màn hình thật mỏng

chiếu một hàng lại một hàng dữ liệu, thời gian dường như dừng lại, duy
nhất chỉ có đầu ngón tay liên tục nhấc lên hạ xuống, đôi mắt tình cờ chớp
động cùng với cùng con ngươi di động theo dữ liệu là động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.