HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 125

Nhưng nàng nhìn tới nhìn lui cũng không có phát hiện cái gì khác

thường, đang bối rối thì nghe thấy tiểu nhị ở ngoài cửa nói: “Cô nương, bữa
ăn khuya của ngài đến rồi!”

Nàng mở cửa vừa nhìn, thấy tiểu nhị bưng một mâm sủi cảo nóng hổi

cùng với mỡ điệp.

“Ta không có điểm thức ăn khuya a!”

“Là vị công tử đối diện kia điểm, hắn điểm hai phần, nói đem cho cô

nương ngài một phần!”

Diệp Tú Thường tiếp nhận mâm đồ ăn, đang muốn đóng cửa, tiểu nhị kia

lại khom đầu tiến vào nói: “Vị công tử kia đã dùng qua rồi, nói hương vị tốt
lắm, cô nương ngài nhất định phải nếm thử a!”

“Ta đã biết, ngươi cứ đi trước.”

Diệp Tú Thường xem tiểu nhị ly khai, lập tức lấy ra một cây ngân châm

hướng sủi cảo trên bàn đâm tới, ngân châm biến sắc.

Diệp Tú Thường thầm nghĩ không ổn, lập tức rời khỏi phòng đi tìm

Đoạn Vân Tụ.

Nàng ở ngoài phòng Đoạn Vân Tụ hạ giọng kêu một tiếng “Đoạn công

tử”, bên trong không có phản ứng. Nàng lại thôi một chút, phát hiện cửa
khoá trái từ bên trong rồi. Trong lòng nàng rất sốt ruột, liền một kiếm phá
then cửa đẩy cửa mà vào. Mới vừa bước vào, nàng lại bị cảnh tượng trước
mắt làm cho sợ ngây người ---- Đoạn Vân Tụ đang khoát một thân trường
sam bạch sắc, chân trần đứng ở bên mộc dũng, tóc dài tán ở sau người. Này
trường sam tuy rằng che khuất thân hình Đoạn Vân Tụ từ trên tới dưới,
nhưng Diệp Tú Thường liếc mắt một cái là nhìn ra được dáng người thanh
nhã trước mắt này quyết không thể là của một nam tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.