HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 148

Diệp Tú Thường tâm một trận rung động, nhất thời đã quên hô hấp,

Đoạn Vân Tụ trước mắt cùng Đoạn Vân Tụ trong mộng chồng chéo lên
nhau, biến thành một người.

Mà Đoạn Vân Tụ một tiếng “Trà!” Nàng mới giật mình tỉnh mộng, cúi

đầu vừa nhìn, phát hiện bình trà trong tay mình nghiêng đổ đầy cái chén vả
lại còn tràn ra chảy đến trên mặt bàn. Lòng nàng ngổn ngang trăm mối đem
bình trà vừa để xuống liền đứng dậy rời đi, cũng không quản phía sau còn
có Đoạn Vân Tụ.

Đoạn Vân Tụ thấy Diệp Tú Thường rời đi quá nhanh, lập tức đuổi theo,

chỉ còn tiểu nhị ở phía sau miệng há to, “Chẳng lẽ tiên nữ hạ phàm rồi!”,
hoàn toàn quên mất tiền trà còn chưa thu.

Diệp Tú Thường không định rõ phương hướng cứ tùy tiện đi nhanh.

Trong lòng nàng rất loạn rất loạn, tức giận chính mình dù thấy Đoạn Vân
Tụ đã khôi phục nữ trang thế nhưng lại nhìn đến tâm hồn điên đảo quên cả
hô hấp. Nàng vốn cho là mình chỉ nhất thời hồ đồ, đem Đoạn Vân Tụ trở
thành nam tử, cho nên mới sinh ra tình cảm khác thường, chỉ cần Đoạn Vân
Tụ đổi về nữ trang những ý nghĩ xằng bậy kia sẽ biến mất, nàng cũng sẽ
không tiếp tục thích Đoạn Vân Tụ, chính là mới vừa nhìn thấy Đoạn Vân
Tụ, trong khoảnh khắc đó, tim của nàng ngừng đập, trong mắt chỉ còn Đoạn
Vân Tụ một người.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Nàng liên tiếp hỏi mình, tâm loạn

một đoàn.

Nàng đi đến dưới một cây liễu, dựa vào trên tàng cây thở hổn hển, ngửa

đầu nhìn bầu trời ---- trời xanh không mây, tĩnh lặng như nước, nhưng
không cách nào làm lòng nàng yên tĩnh trở lại.

Đoạn Vân Tụ ở phía sau phải thi triển khinh công mới đuổi kịp Diệp Tú

Thường. Nàng trông thấy Diệp Tú Thường tựa vào thân cây liễu, vội vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.