HẠC MINH GIANG HỒ
Diệp Mạch
Chương 19: Ôn Tình Mạch Mạch*
*sự dịu dàng thắm thiết
Đoạn Vân Tụ nói xong chuyện cũ năm đó, sắc mặt thập phần bình tĩnh,
nhưng Diệp Tú Thường lại hiểu rõ phía sau bình tĩnh này, ẩn chứa sóng
triều cuồn cuộn như thế nào.
“Mười năm nay, ngươi nhất định trãi qua không ít khổ cực...”
“Không tồi, sư phụ rất thương ta, sư tỷ rất chiếu cố ta, sư muội thường
làm ta vui vẻ, nhờ có các nàng ta vui vẻ hơn nhiều, hiện tại, lại có cô, Tú
Thường, cô cũng ở bên cạnh ta mà...”
Đoạn Vân Tụ cầm tay Diệp Tú Thường, trong đôi mắt nhu ba lưu động,
nhìn vào mắt nàng, “Tú Thường, thật sự rất cảm ơn cô! Có cô ở đây, ta cảm
thấy mọi thứ cũng không phải quá khó để chịu đựng như vậy...”
Diệp Tú Thường đón nhận ánh mắt Đoạn Vân Tụ, cười ôn nhu. Đoạn
Vân Tụ trái tim khẽ rung lên, nghĩ muốn hảo hảo cảm thụ chút ấm áp của
Diệp Tú Thường ---- nàng đã hai lần nghĩ đến điều này, lần đầu tiên là lúc
bị trọng thương, bởi vì Diệp Tú Thường ân cần mà cảm động, muốn ôm
nàng để diễn tả lòng biết ơn của mình, nhưng vừa cử động liền làm vết
thương trên ngực đau đớn, đành phải thôi, lần thứ hai là Diệp Tú Thường
nhìn thấu thân phận của nàng, tức giận chạy đến cánh đồng hoang vắng
đứng trong gió đêm lạnh lẽo, chỉ để lại cho nàng một bóng lưng, nàng
muốn đi qua ôm thân mình mong manh kia cho nàng ấm áp để diễn tả sự
đau lòng cùng xin lỗi của mình, nhưng nàng vẫn không dám hành động liều
lĩnh. Lúc này đây, nàng không hề do dự, ôm Diệp Tú Thường.