HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 187

nàng, cây non kia tuy đã bị chặt đứt, nhưng gốc vẫn chôn tại nơi này, hiện
giờ không chỉ sống lại một lần nữa, mà còn phát triển ngày càng mạnh mẽ,
khiến cho trong mắt trong lòng nàng đều là Đoạn Vân Tụ, gần như không
còn cái gì khác. Nàng có điểm luống cuống, cảm thấy được trái tim đang
dần dần thoát khỏi khống chế của mình, rời khỏi chính mình chạy đến trên
người Đoạn Vân Tụ.

Đoạn Vân Tụ lại không ngờ rằng người sớm chiều cùng mình ở chung

lại vì chính mình mà phiền lòng. Nàng thực thích loại trạng thái trước mắt
này, có Diệp Tú Thường tại bên người, nàng cảm thấy ánh nắng tươi đẹp,
không còn một người cô đơn tịch mịch, còn có thể thản thản đãng đãng*
gần gũi với Diệp Tú Thường, không cần để ý ánh mắt người khác. Có khi
nàng nghĩ, nhân sinh thật sự là kỳ diệu, tuy phải đi một đoạn đường vòng,
nhưng cuối cùng vẫn có được Diệp Tú Thường làm bằng hữu. “Đời người
chỉ cần một tri kỷ cũng đủ rồi”, nàng sâu sắc đồng ý với lời nói này. Chính
là nàng không nghĩ tới vài ngày sau, chính mình liền không thể như thế tâm
an lý đắc...

*( dùng để miêu tả trái tim con người trung thực cỡi mở)

Ngày hôm đó, hai người tới một cái trấn nhỏ, xem sắc trời đã tối, tìm

một cái khách điếm nghỉ trọ. Điếm tiểu nhị thấy hai vị cô nương tựa như
thiên tiên đi đến, mừng rỡ cúi đầu khom lưng đem hai người tiếp đón đi
vào.

Hai người ở trong điếm ngồi xuống, điểm một vài món chuẩn bị bắt đầu

ăn, lại cảm giác được có chỗ không thích hợp, đảo mắt vừa nhìn, phát hiện
cái bàn bên cạnh có một vị công tử ăn mặc đẹp đẽ không chút kiêng kỵ
nhìn sang bên này. Công tử kia mặt giống như trái đào, mắt hàm thu ba, đầu
lông mày khẽ nhếch, rất là tuấn mỹ. Chỗ của hắn vừa vặn đối diện với
Đoạn Vân Tụ, vì thế cũng dùng ánh mắt đem Đoạn Vân Tụ cao thấp đánh
giá mấy lần, còn đối với Đoạn Vân Tụ tựa tiếu phi tiếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.