HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 209

Vi lão gia cùng Vi phu nhân đánh giá cô nương áo trắng trước mắt, cảm

thấy được rất quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra. Vi Thiên Hữu liền nhắc
nhở nói: “Cha nương, hai người còn nhớ, mười năm trước, con cùng ai thân
thiết nhất?”

Nghe nhi tử hỏi như vậy, Vi phu nhân ánh mắt đột nhiên trợn to, kinh

nghi hỏi: “Chẳng lẽ là Tụ Nhi? Không đúng, Tụ Nhi nó đã muốn...”

Đoạn Vân Tụ mở miệng nói: “Bá phụ bá mẫu, Tụ Nhi không chết, mà đã

sống sót trở về...”

Vi lão gia cùng Vi phu nhân đều thất kinh, kịp phản ứng lại, Vi phu nhân

đứng lên đi đến trước mặt Đoạn Vân Tụ, cao thấp tả hữu cẩn thận đánh giá
một chút, mới nói: “Quả nhiên là Tụ Nhi a, mười năm không gặp, giờ đã
trổ mã xinh đẹp như vậy rồi, tựa như tiên nữ từ trong tranh bước ra một
dạng...”

Đoạn Vân Tụ cười một chút.

Vi lão gia cũng đã đi tới, thần sắc kích động, “Thật là Tụ Nhi a, không

nghĩ tới con còn sống, ta và bá mẫu của con nghĩ đến, cả nhà các con
đều...”

Vi Thiên Hữu sợ cha nương muốn Đoạn Vân Tụ kể lại chuyện thương

tâm năm đó một lần nữa, vội lại đây nói: “Cha, nương, chuyện thương tâm
trước hết không cần nhắc lại, Tụ Nhi muội muội một đường tới đây, đã sớm
mệt mỏi, nên mời nàng đi nghỉ ngơi trước, về phần trong lúc đó là xảy ra
chuyện gì, con sẽ nói lại cho hai người biết...”

Vi lão gia đáp: “Đúng, đúng, Tụ Nhi cũng mệt mỏi rồi, hẳn là trước đi

nghỉ ngơi...”

Vi Thiên Hữu lại hướng cha nương giới thiệu Diệp Tú Thường, liền

mang hai người đi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.