HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 330

Nàng quay đầu nhìn về phía Ngụy Thiếu Khiêm, thong thả mà kiên định

nói: “Ngươi nói không sai, thật sự ta có nói qua giữa ta và Tú Thường
không có khả năng, nhưng là chuyện tình cảm lại thế nào nói được rõ ràng?
Khi đó ta xem nàng như bằng hữu, nhưng hiện tại ta lại thích nàng. Mà ta
không thể biết trước, làm sao biết trước mình sẽ thích ai hay sẽ không thích
ai? Tương lai đường rất dài, ta cũng không thể cam đoan cái gì, nhưng ta có
thể bảo đảm, ta sẽ dùng mạng của ta để đổi lấy hạnh phúc của nàng...”

Trong chớp mắt, nội tâm Diệp Tú Thường ê ẩm căng tràn hạnh phúc, mà

hạnh phúc suýt nữa khiến nàng rơi lệ.

Diệp Viễn Khâm luôn luôn trầm mặc thấy tình cảnh này, mở miệng nói:

“Cha người luôn luôn hiểu rõ Thường nhi nhất, nàng muốn hạnh phúc, ngài
sẽ thanh toàn chứ...”

Diệp Kính Thành cũng bởi vì tình cảm sâu đậm* của hai người trước mắt

mà thoáng dao động, nhưng lý trí của hắn nói cho hắn biết, nếu thuận theo
tâm ý nữ nhi, như vậy không chỉ mất đi sự ủng hộ của Ngụy gia bảo làm
tổn hại đến Sơn Trang mà còn ảnh hưởng đến tương lai liên minh bạch đạo,
một ngày nào đó trong tương lai hắn (chỉ Vân Tụ) còn có thể đem hạnh
phúc của nữ nhi cắn nuốt đến một chút cũng không chừa...

*ý gốc là 'sinh tử tương hứa'

Cho nên hắn kiên định, quát lạnh nói: “Khâm nhi ngươi cũng hồ đồ sao!”

Không đợi Diệp Viễn Khâm nói chuyện hắn lại chuyển hướng Đoạn Vân

Tụ, “Ta thừa nhận Đoạn Vân ngươi thật sự là một nhân tài, nhưng là ngươi
có cái gì có thể hơn được Thiếu Khiêm? Minh Viễn Sơn Trang ta cùng
Ngụy gia bảo luôn luôn giao hảo, Thiếu Khiêm đối Thường nhi cũng tình
thâm ý trọng, tuy rằng Thường nhi nhất thời hồ đồ chung tình với ngươi,
nhưng ta nghĩ lấy tài năng cùng tình ý của Thiếu Khiêm, ngày nào đó
Thường nhi rất có thể sẽ thay đổi thái độ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.