HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 352

Đoạn Vân Tụ lúc này mới cảm thấy được vai trái đau nhức khủng khiếp,

vừa rồi vậy mà lại không để ý đến! Lại nghe Diệp Tú Thường hô: “Đại ca
huynh nhanh đi thỉnh đại phu!”

Diệp Viễn Khâm vừa bực mình vừa buồn cười, “Vì Đoạn Vân ngươi lại

sai khiến đại ca ngươi...”

Diệp Tú Thường cơ hồ muốn giơ chân, “Ca có đi không!”

“Ta đi ta đi,“ Nếu không, nhìn bộ dáng của ngươi như muốn cắn thân ca

ca ngươi một ngụm rồi, Diệp Viễn Khâm thầm nghĩ.

Diệp Viễn Khâm đang muốn rời khỏi, Đoạn Vân Tụ lại gọi hắn lại,

“Diệp đại ca chờ một chút, Diệp đại ca làm phiền huynh đi lấy thuốc sẽ tốt
hơn, thương thế của Đoạn Vân không có gì đáng ngại...” Nói xong cấp ánh
mắt ra hiệu cho Diệp Tú Thường.

Diệp Tú Thường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cũng nhanh chóng nói: “Đại ca

huynh không cần thỉnh đại phu đâu, huynh tìm Quý bá bá ở Hồi Xuân
Đường lấy dược trị thương lại đây là được.”

Diệp Viễn Khâm trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đáp ứng.

Trong Hoa Minh, Diệp Tú Thường thật cẩn thận giúp Đoạn Vân Tụ đem

áo ngoài cởi ra, lại từ từ cởi trung y, cuối cùng chỉ còn lại tiết y. Đoạn Vân
Tụ có điểm đỏ mặt, nhưng vẫn cắn răng nói: “Cởi đi,“ cuối cùng trên thân
chỉ còn sa đái quấn ở trên ngực, lưng lộ ra một mảnh tuyết trắng.

Diệp Tú Thường không kịp thưởng thức giai nhân như họa ở trước mắt,

đã thấy vai trái nàng muốn biến thành màu đỏ tím, nước mắt cơ hồ đều
muốn rơi xuống.

“Sau này ta còn gọi hắn là Thiếu Khiêm ca ca ta sẽ không mang họ

Diệp!” Đã nói điểm đến là dừng lại đem Đoạn Vân Tụ tổn thương thành bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.