HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 368

Thân thể của nàng chìm xuống, nàng cái gì cũng nhìn không thấy, chỉ

nhìn thấy bầu trời xanh thẳm ở trước mắt mình biến mất, chỉ nhìn thấy hồ
nước xanh ngắt hướng chính mình ùa tới.

Đáy lòng có thanh âm kêu gào: buông tay đi, buông tay đi, hãy buông

hết thảy, đến vĩnh sinh cực lạc chi địa nơi cha nương của ngươi ngụ đi, chỉ
có bọn họ, mới vĩnh viễn không vứt bỏ ngươi, mà ấm áp kiếp này đều là hư
ảo, đều là hư ảo...

Nàng không có giãy dụa, mặc cho nước hồ nhấn chìm nàng, che đi toàn

bộ ánh sáng...

Diệp Tú Thường đứng ở trên ván gỗ ngây dại, chờ kịp phản ứng mới biết

mình đã đem Đoạn Vân Tụ đẩy vào trong hồ, nhưng võ công của nàng cao
như vậy, tuy rằng chính mình trong cơn tức giận có dùng chút lực, cũng
không thể đem nàng đẩy xuống a!

Chẳng lẽ, chẳng lẽ nàng căn bản đã không còn khí lực, một cái Võ Lâm

cao thủ ở trạng thái như thế nào mới có thể mất đi toàn bộ khí lực a!

Đoán đến tâm cảnh Đoạn Vân Tụ, lòng của nàng quặn đau, vội vàng

nhìn về phía Đoạn Vân Tụ rơi xuống nước, nơi đó gợn sóng một vòng một
vòng đã sắp ngừng lại...

Thiên a, nàng thế nhưng không có trồi lên, không phải nàng bơi rất tốt

sao, còn mang theo mình bơi qua dòng chảy ngầm tìm được đường sống!
Chẳng lẽ, chẳng lẽ nàng vốn không muốn trồi lên?

Nghĩ đến có khả năng là cái này tâm Diệp Tú Thường như bị trát một

đao đau tận xương cốt. Nàng không chần chừ thêm nữa, thả người nhảy vào
hồ sau đó liều mạng lặn xuống.

Sở Dao ở trong đình nhìn biểu tỷ mình cùng Đoạn Vân Tụ nơi đó làm

một loạt các động tác gần như nàng không kịp phản ứng. “Bọn họ” là xảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.