HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 619

thấy hậu quả của hành động mình gây ra.

Nàng đè lại lồng ngực của mình, thê thê cười.

Tươi cười hồi lâu mới lui đi, nàng hít thở thật sâu, trong đôi mắt lộ ra

kiên quyết. Nàng rời khỏi núi đá, dọc theo thanh âm vừa rồi truyền đến đi
tới hành lang gấp khúc.

Cuối hành lang gấp khúc phòng vẫn sáng đèn, nàng đi đến trước phòng,

nhẹ gõ cửa phòng.

Bên trong truyền đến thanh âm suy yếu, “Ai?”

Nàng ổn định thanh âm, cúi đầu nói: “Là ta...”

Bên trong đột nhiên trở nên thực im lặng, giống như hồ nước đột nhiên

đông lại, sau đó nổ tung, “Ngươi tới làm cái gì!”

Nàng không đáp, đưa tay đẩy cửa.

Cửa mở, nàng đi vào, nhìn thấy nữ tử suy nhược trên giường đột nhiên

ngồi dậy, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Diệp Tú Thường ngồi ở trên giường chỉ mặc tiết y màu trắng, trên mặt

lấm tấm tầng mồ hôi mỏng, xương gò má lộ ra, mà thần sắc kinh ngạc dần
dần bị hận ý thay thế.

Hai người nhìn lẫn nhau, vẫn không nhúc nhích. Một lát sau, Diệp Tú

Thường đột nhiên thân mình vừa động, rút kiếm ở đầu giường ra. Kiếm kia
dưới ánh nến chiếu rọi hàn quang tăng vọt, hướng cổ họng của nàng mà
đâm thẳng đến. Tay phải nàng lại khẽ nhúc nhích cầm thân kiếm.

Thần sắc Diệp Tú Thường lạnh như băng, lực đạo trên thân kiếm tăng

mạnh, máu tươi từng giọt rơi xuống mặt đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.