HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 84

“Đoạn đại ca, huynh đã tỉnh?” Sở Dao thẳng đến trước giường.

“Uhm, làm Sở cô nương lo lắng...” Đoạn Vân Tụ mỉm cười.

“Đã nhiều ngày, biểu muội vẫn luôn trông coi huynh, huynh nên hảo hảo

cảm tạ nàng mới phải...” Diệp Tú Thường do dự một chút, vẫn là nói ra.

Đoạn Vân Tụ trong lòng hơi kinh ngạc ---- Diệp Tú Thường canh giữ

làm nàng cảm thấy ấm áp, nhưng là Sở Dao lại làm cho nàng cảm thấy bối
rối. Trong khoảng thời gian này Sở Dao đối với chính mình thân cận rất rõ
ràng, làm nàng có chút không chịu nổi.

“Cảm ơn Sở cô nương...”

“Không chỉ có muội, còn có nương của muội cũng rất lo lắng cho huynh,

người cũng đến xem chừng huynh...”

Đang nói, phía dưới liền vang lên tiếng bước chân.

“Dao nhi...” Chung Tư Vi đi lên, kêu nữ nhi một tiếng ---- nàng đã nhìn

ra, nữ nhi bảo bối của mình chính là thích thiếu niên kêu “Đoạn Vân” này,
rõ ràng mới nghỉ ngơi hai ba canh giờ, nghe thấy mình muốn tới, đã đi
xuống giường giống như gió chạy tới trước rồi.

“Chung chưởng môn...” Đoạn Vân Tụ hướng Chung Tư Vi gật đầu chào,

lòng tràn đầy cảm kích.

“Ta đoán ngươi cũng đã tỉnh...” Chung Tư Vi bắt mạch cho Đoạn Vân

Tụ, lại nói: “Tánh mạng không ngại, nhưng cần phải tỉnh dưỡng cho tốt
thêm một đoạn thời gian.”

“Vãn bối còn muốn cảm tạ Chung chưởng môn đã giúp vãn bối trị

thương...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.