HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 101

Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu đều là cao thủ, từ khí tức đều có

thể cảm giác được bên trong lều trại có hai người, trừ bỏ Tiêu Khảm vừa
rồi đi ra nói chuyện, hẳn là vẫn còn có một vị cao thủ.

Trong xe ngựa, Công Tôn vén mành xe liếc mắt nhìn ra bên ngoài một

cái, hỏi, “Vẫn không thể qua sông sao? Còn trễ nữa sẽ không qua được”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều quay đầu lại nhìn Công Tôn.

Hạ Nhất Hàng mỉm cười, “Công Tôn tiên sinh quả nhiên bác học.”

“Sao lại trễ nữa thì không qua được?” Triển Chiêu không hiểu.

Hạ Nhất Hàng vươn tay một lóng tay chỉ một ngọn núi cao ở đằng xa,

nói, “Đó là núi Bình Chung.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường ngẩng đầu nhìn qua... Chỉ thấy

thành Bình Chung dựa vào núi Bình Chung đứng thẳng trong mây, quần
loan(1)núi non trùng điệp. Hơn nữa đỉnh núi đều là tuyết trắng, xem ra là
hàng năm đều đóng băng.

(16)Loan: chỗ núi quanh co liền nối gọi là loan.

“Sông Bình Xuyên chảy từ Tây sang Đông, dòng nước chảy rất nhanh,

nước lại ấm. Mà sông Chung Xuyên là từ trên núi Bình Chung chảy xuống,
dòng nước tương đối chậm, lại nhỏ, bởi vậy hầu hết chúng ta qua sông đều
là đi sông Chung Xuyên. Vùng này ngày đêm nhiệt nhiệt độ chênh lệch rất
lớn, đến buổi tối, thượng du sông Chung Xuyên sẽ đóng băng, dòng nước
sẽ càng nhỏ, vì thế nước sông Bình Xuyên sẽ đổ về hai bên. Như vậy thì
không có cách nào đi đò qua sông, vả lại sự chênh lệch nhiệt độ của hai
dòng nước rất rõ ràng, sẽ có rất nhiều lốc xoáy sinh ra, vô cùng nguy
hiểm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.