HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1052

Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Lâm Dạ Hỏa cùng Triệu Phổ đứng ở

trên khoảnh đất bằng, cùng đối mặt với Thiên Tôn đang đứng trên vách đá
cao.

Mưa đập vào người bọn họ, nhưng bởi vì nội lực của năm người rất

mạnh nên đã tạo thành một “lồng chắn” vô hình bao quanh thân thể. Vậy
nên năm người dù đứng trong cơn mưa to, vạt áo cũng không hề dính một
vệt nước nào, vẫn như cũ bay phất phơ. Đặc biệt là Thiên Tôn đang đứng
trên vách đá, y phục trắng cùng mái tóc bạc đứng giữa màn mưa lớn, thân
ảnh bị làn mưa bao phủ trở nên mơ hồ, sinh ra cảm giác trong suốt như
bông tuyết, tựa chừng sắp tan biến theo làn gió.

Bốn người trẻ tuổi đứng cách đó không xa, ngước đầu nhìn Thiên Tôn,

tâm tư bất đồng.

Đối với Thiên Tôn, bốn người đều có một ít cảm tình giống nhau, rồi

lại đều có những tâm tư khác biệt…

Điểm giống nhau chính là, bọn họ đều cực kỳ tôn kính, thậm chí là

sùng bái Thiên Tôn.

Bậc thánh nhân đứng ở đỉnh cao võ lâm thiên hạ này, có hết thảy mọi

điều mà thánh nhân có, hoàn mỹ vô khuyết, không thể bắt bẻ.

Bốn người trẻ tuổi vẫn còn nhớ rõ tình cảnh lần đầu tiên gặp người.

Triển Chiêu ngay từ bé đã là người giỏi quan sát, lần đầu tiên nhìn

thấy Thiên Tôn, ấn tượng khắc sâu vào lòng nhất, chính là ánh mắt trong
suốt lại lạnh như băng kia, tựa như nhìn vào một mặt gương phẳng.

Triển Chiêu từng gặp qua vô số người, vốn rất giỏi giao tiếp nên y

luôn luôn nhìn thẳng vào mắt mọi người, bởi vì lúc trao đổi qua ánh mắt,
thường có thể thấy được những điều còn chân thật hơn cả những gì ngôn
ngữ mang lại. Nhưng ánh mắt của Thiên Tôn, làm người khác không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.