HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 108

Bình Chung rất nguy nga, ngay tại chỗ lưng chừng núi có một tòa cung
điện, nơi đó hẳn là hoàng cung núi Bình Chung.

Bọn Triển Chiêu cưỡi ngựa vào thành sau hơn một giờ, đi qua hơn

một nửa thành thị, trước khi tiến vào cửa cung cách đó không xa, mọi
người đều xuống ngựa đi bộ.

So với ngoại tộc tụ tập ở Hắc Phong Thành, thì ở núi Bình Chung này

gần như không hề nhìn thấy người ngoại lai. Trong thành rất náo nhiệt, các
cửa hàng mua bán không ít, nhưng điều khiến bọn Triển Chiêu cảm thấy có
chút quỷ dị chính là — Hầu hết trước cửa mỗi nhà đều treo mặt nạ vu cổ,
còn có mấy tạo hình khô quắt vô cùng quỷ dị được làm từ mấy chế phẩm
tre mây, không biết là cái đuôi của loài động vật gì…

Công Tôn vừa đi vừa đánh giá, xem ra lời đồn đãi không phải giả, núi

Bình Chung quả thật rất tôn sùng vu cổ. Đây không phải là chuyện tốt đẹp
gì, bình thường nếu vu cổ hưng tất nhiên y thuật suy, là họa cho dân chúng.

Triển Chiêu thì lại có một chút hảo cảm đối với núi Bình Chung này,

là bởi vì hắn phát hiện nơi này mèo đen rất nhiều! Mới đi vài bước, thì từ
trong cửa sổ thoắt một cái có con mèo đen chạy ra, ánh mắt màu xanh, kêu
“Meo” một tiếng rồi lại chui vào ngỏ nhỏ u ám.

Phong Khiếu Thiên vừa đi vừa bĩu môi, “Núi Bình Chung của ngươi

tại sao lại u ám, tối tăm vậy?”

Mấy vị quan viên đến dẫn đường chỉ cười cười, cũng không nói nhiều.

Đến gần xung quanh hoàng cung, có rất nhiều người mặc áo choàng

đen, xám và trắng, tuy rằng màu sắc áo choàng không giống nhau nhưng
kiểu dáng lại gần giống. Những người mặc áo choàng này đều để tóc ngắn,
trên tóc cũng không biết là bôi loại mỡ gì mà bóng lưỡng, phía trên đầu mịn
màng, hai bên tai cắt phẳng, mới nhìn có chút buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.