HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1193

“Hay là đóng băng lại toàn bộ?” Triển Chiêu hỏi Bạch Ngọc Đường,

“Trước mắt tuy đám trùng kia đang bốc cháy, nhưng quả thật có thể đóng
băng lại!”

“Có thể là bởi vì lửa nhỏ!” Bạch Ngọc Đường khó xử, “Đừng quên lúc

đó đóng băng được chẳng qua chỉ là một mảnh giáp xác mà thôi, trên người
mỗi con Hỏa Trọng Thiên có bao nhiêu giáp xác ta vẫn chưa biết được…
nếu lửa lớn thì cho dù có đông lạnh lại, băng cũng rất nhanh sẽ bị tan
chảy.”

“Lấy đất chôn?” Triệu Phổ hỏi.

“Không thể đảm bảo là bọn chúng có biết bay hay bỏ trốn không!”

Triển Chiêu cảm thấy không ổn thỏa.

“Vậy phải tiêu diệt bọn chúng thế nào đây?” Thanh Lân cảm thấy khó

nhằn.

“Có lẽ…”

Lúc này, Công Tôn mở, miệng, “Phơi khô?”

Tất cả mọi người hơi sững sờ, cùng nhau nhìn về phía Công Tôn,

“Phơi khô?”

Công Tôn gật đầu, “Những con trùng này lúc gặp nước sẽ sống lại, nói

cách khác trước lúc sống lại, trạng thái lúc chết của bọn chúng chính là chết
hạn!”

Mọi người cảm thấy có lý, “Ý ngươi là phơi khô sao?”

“Cứ cho đám trùng tử tự bốc cháy đi, nhưng trên cõi đời này không có

thứ gì lại vô duyên vô cớ mà tự cháy cả, giáp xác đám trùng ma sát lẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.