Triệu Phổ.
Tính thong thả của Triệu Phổ thể hiện rất rõ khi hắn đánh giặc, lúc này
hắn và Tiểu Tứ Tử hai người một đang ngẩn người còn một thì ngủ gà ngủ
gật, hoàn toàn không tỏ ra sốt ruột vì trận đại chiến sắp tới.
Công Tôn vòng tới vòng lui trước cửa quân trướng, luôn có cảm giác
nền đất dưới chân đang chuyển động, không chừng ngay lập tức sẽ có Hỏa
Trọng Thiên hừng hực lửa từ dưới lòng đất chui lên.
Quay đầu lại thì thấy Triệu Phổ lẫn Tiểu Tứ Tử đều rất thong dong, cả
hai đồng loạt ngẩng đầu lên ngáp một cái y hệt như nhau khiến Công Tôn
tức đến nghiến răng.
...
Ở một mặt khác, Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa đang nhanh chóng đẩy
rất nhiều cầu lửa ra khỏi Phong Tê Cốc.
Mà Trâu Lương và Bạch Ngọc Đường dẫn theo binh mã phụ trách mai
phục đã chuẩn bị sẵn sàng.
Trâu Lương nhìn tình hình phía cửa sơn cốc, một khoảng rộng đất
rừng hoang vắng ở phía xa xa kia hẳn là có bố trí phục binh.
Nguyên bản khu vực đó vốn đang an tĩnh nhưng tiếng động từ Phong
Tê Cốc truyền đến càng lúc càng lớn dần, càng lúc càng gần thì khoảng
rừng đó đã bắt đầu có động tĩnh.
Bạch Ngọc Đường đột nhiên vỗ nhẹ vai Trâu Lương bảo: “Có người
đi ra!”
Trâu Lương ngẩng đầu nhìn lại…thì thấy từ trong rừng cây có mấy
chục binh lính mặc đồ đen, trên lưng mỗi người đều đeo một cái sọt.