HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 127

“Đây là Thiện cảnh sao?” Tiểu Lương Tử hỏi, “Có thể khiến người ta

tâm phiền ý loạn?”

“Tâm phiền ý loạn?” Ân Hậu lắc đầu, “Là giúp ngươi được tĩnh tâm.”

Thiên Tôn nhét ngón tay vào lỗ tai, “Tính cách Yểu Trường Thiên

cuồng bạo, kỳ thật Thiện cảnh giúp đối thủ tĩnh tâm, không còn điên cuồng,
tính khí hắn kì cục tất nhiên rất khó chịu. Nhưng cơ bản Triệu Phổ chỉ dùng
một chiêu Trọng ảnh trong Bách Quỷ Trận, Lâm Dạ Hỏa không tất yếu để
Triệu Phổ tĩnh tâm, cho nên nó mới dùng một chiêu Thiện cảnh trong Phật
ngữ này… Mục đích đương nhiên làm đối phương phiền chết.”

Mọi người há to miệng, “Cái này cũng được sao?”

“Sao… Công phu của Đại hòa thượng không phải ai cũng có thể dễ

dàng hiểu thấu, xem ra trận này rất giống trận năm đó…” Thiên Tôn lắc
đầu, chỉ phía dưới.

Mọi người cúi đầu, chỉ thấy hai mươi vạn quan binh bịt chặt lỗ tai

chạy ra bên ngoài thao trường, vừa chạy vừa hét, “Oa! Thiệt là nhiều Long
Tướng quân! Đầy trời đều là Long Tướng quân đang bay, phiền chết rồi!”

Long Kiều Quảng cảm thấy đầu gối mình cũng hơi đau, bĩu môi,

“Liên quan đến lão tử cái rắm.”

Rốt cục, Triệu Phổ thu hồi nội lực, Lâm Dạ Hỏa cũng rút nội lực về…

Thế giới lại yên tĩnh trở lại.

Quỷ Hồn đã biến mất, Phật ngữ cũng ngừng… Trên đỉnh đầu sương

mờ mây tan, ánh mặt trời dần hiện ra.

Triệu Phổ xua tay, ý bảo Lâm Dạ Hỏa — Không đánh với ngươi nữa,

đúng là phiền chết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.