HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 128

Lâm Dạ Hỏa vừa thu chiêu lại, quay sang nghiêm túc hỏi các tướng sĩ

dưới võ đài, “Biết tầm quan trọng của phòng thủ chưa…”

Chờ Hỏa Phượng nói xong, nhìn lại thì chỉ thấy, trên tràng giáo quân

to như vậy một binh sĩ cũng không còn, tất cả đều đã chạy mất dạng, một
trận gió nổi lên thổi vài chiếc lá khô bay qua.

Lâm Dạ Hỏa nháy mắt mấy cái, mếu máo trách cứ Triệu Phổ, “Binh

lính nhà ngươi sao lại không có Phật tính như vậy…”

Triệu Phổ lắc đầu bước đi, thà rằng cùng Bạch lão ngũ cầm đao liều

mạng còn hơn đánh nhau với Lâm Dạ Hỏa, biểu diễn kiểu này ai mà chịu
nổi. Nhưng về phương diện khác hắn lại cảm thấy Lâm Dạ Hỏa là nhân
tài… Một chiêu này lấy một địch trăm, “Giết” người trong vô hình! Các
tướng sĩ nói đúng, Long Kiều Quảng đúng là bay đầy trời, so với việc nói
bắn bao nhiêu mũi tên cũng hữu dụng hơn nhiều!

Tiểu Tứ Tử ngồi ở trên thành lâu vỗ tay, “Vậy là đánh hòa sao? Rất

tuyệt!”

Chúng tướng hai mặt nhìn nhau — Xem như đến điểm thì dừng, quả

nhiên không làm mất hòa khí.

“Ai.” Ân Hậu nâng cằm, “Hai người bọn họ giao tình không tồi, lại

không có thâm cừu đại hận, muốn bọn họ đánh đến ngươi chết ta sống quả
nhiên là không có khả năng.”

“Cho nên mới nói tiểu hài tử thành thực một chút cũng không thú vị.”

Thiên Tôn gật đầu, “Có điều cả Thiện cảnh cùng Bách Quỷ Trận đều được
luyện không tồi, Chiêu Nhi với cùng Ngọc Đường không biết nếu luyện
được thì thế nào…”

Nói xong, Thiên Tôn cùng Ân Hậu liếc nhau một cái, cảm thấy rất cần

đốc thúc hai đứa trẻ nhà mình chăm chỉ luyện công một chút, dù sao cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.