HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1516

Bạch Ngọc Đường hỏi Công Tôn Mỗ, “Sư phụ ta và Ân Hậu thường

đối nghịch với người là vì người bất đồng quan điểm với Yêu Vương sao?”

“Ha ha.” Công Tôn Mỗ cười cười, “Ai mà biết.”

“Hai người bất đồng quan điểm nào?” Triển Chiêu nghĩ không ra được

cách nhìn của hai vị trí giả với thiên hạ vạn vật này sẽ khác nhau như thế
nào.

“Quả thực là hoàn toàn trái ngược.” Công Tôn Mỗ cười nói, “Hắn tin

rằng lòng người vốn là thiện, ta tin rằng lòng người vốn là ác. Hắn thích
người phàm phu tục tử, ta ghét nhất chính là con người. Kỳ thật các ngươi
đến hỏi hai tiểu tử nhà Yêu Vương kia, thật ra tư tưởng của hai người họ
giống hệt như ta, chỉ là vì rất thích Yêu Vương nên mới theo hắn lăn lộn, có
chết cũng không thừa nhận.”

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều muốn nhắc nhở lão gia tử lạc đề,

nhưng lại không dám ngắt lời.

“Khi chúng ta còn trẻ, ta luôn cảm thấy ý tưởng của hắn hoàn toàn

không có khả năng thực hiện, cho dù không có cổ tộc, trên đời này dù cho
là người bình thường hay là kẻ ngu dốt thì con người vẫn sẽ tranh đấu với
nhau, người trong thiên hạ vĩnh viễn không có khả năng chấp nhận hay bao
dung lẫn nhau! Bất luận cổ tộc có tồn tại hay không thì thứ tình cảm giữa
những con người khác nhau thỉnh thoảng sẽ xuất hiện đấy chỉ là giả tạo, là
để cho người ngoài nhìn, mà căm ghét lẫn xa lánh mới là thứ tồn tại lâu dài.
Cho dù tất cả mọi người trên đời này đều là người tốt, không ai nói ra,
nhưng thứ cảm xúc tiêu cực đó vẫn chôn sâu trong lòng chỉ cần có cơ hội
thì lập tức bộc phát. Trận đại chiến hủy diệt thế gian sớm muộn gì cũng sẽ
xảy ra, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, tranh đấu với nhau mới là
phương thức phát triển của con người.”

Triệu Phổ nghe xong liền gật đầu, “Ta đồng ý với cách nói này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.