HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1703

chiếu ánh sáng lấp lánh, nền đất tràn ngập ánh cầu vồng bảy sắc.

Trong rừng còn có rất nhiều Mai Hoa Lộc (*), mập mạp mà lại không

sợ người, thấy nhóm Bạch Ngọc Đường đi đến liền đứng lại nhìn chằm
chằm, có mấy chú lộc con to gan chạy theo sau.

(*) Mai hoa lộc = hươu sao => do Lộc và Lục đồng âm nên mình

không dịch thẳng ra nhé.

Lâm Dạ Hỏa tò mò, “Ở đây toàn là băng, lũ lộc này ăn thứ gì?”

“Lũ lộc này đều là lộc nuôi, vì lộc đồng âm với Lục nên thái lão gia

nhà ta nuôi rất nhiều, dưới chân núi có chuồng lộc, có người phụ trách
chăm sóc cho chúng.” Ngũ gia thả Tiểu Tứ Tử xuống đất, dặn bé đi cẩn
thận kẻo trượt chân té.

Xuyên qua rừng cây bằng băng chẳng khác nào tiên cảnh, phía trước

là một đỉnh núi cao khác, trên núi có thác nước đóng băng, trên đỉnh núi có
đình đài lầu các, cực kỳ lịch sự tao nhã, trên núi có rất nhiều loại cây
thường thấy nơi xứ lạnh, còn có rất nhiều loại chim chóc màu sắc sặc sỡ,
càng đi lên cao, càng có sinh khí.

“Ngoại công của ta và Phong cô cô quanh năm sống trên này.” Bạch

Ngọc Đường mang theo mọi người chậm rãi đi lên bậc thang, chẳng bao
lâu liền nghe thấy tiếng cười nói từ trên núi truyền xuống.

Bạch Ngọc Đường nghe ra tiếng nói quen thuộc, Triển Chiêu cũng

nhận ra, thì ra Bạch Hạ cũng đang ở đây.

Đi lên bậc thang cuối cùng, liền thấy một bãi đất trống trước lầu.

Dưới mấy gốc mai có một cái bàn đá, Thiên Tôn, Lục Thiên Hàn, Yêu

Trường Thiên và Bạch Hạ vây quanh bàn, vừa uống rượu vừa nói chuyện
phiếm, vừa chơi cái gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.