HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1815

Ân Hậu cũng bị âm thanh gây chú ý, ngẩng đầu thì thấy phía sau cửa

phòng có treo mấy chiếc chuông gió bằng gỗ.

Đột nhiên Ân Hậu mỉm cười, vươn tay phất đi lá rụng trên bàn đá, chỉ

thấy trên bàn đá đen có khắc một bàn cờ.

“Lão gia tử.”

Lúc này, Hạ Nhất Hàng ở trong phòng gọi Ân Hậu.

Ân Hậu đi vào.

Phó soái lau bớt bụi trên bàn, lấy hỏa chiết tử đốt ngọn nến trong

phòng lên.

Ân Hậu đến bên bàn thì thấy trên bàn chất một lượng lớn bản vẽ, đều

là bản đồ địa hình.

Hạ Nhất Hàng xem thử mấy tờ thì kinh ngạc, “Đây là bản đồ mạch

nước vùng lân cận Hắc Phong Thành, còn đây là bản đồ phân bố mạch
nước ngầm của Tây Vực... ngay cả bản đồ thể hiện khu vực săn bắn của
bầy sói cũng có! Thậm chí có cả bản đồ tinh tượng...”

Ân Hậu đến một bên lật xem mấy quyển thư tịch trên giá sách thì nhận

thấy muôn hình vạn trạng các loại sách, đều tập trung về mảng địa lý, còn
có một vài quyển sách cổ về phong tục tập quán.

“Xem ra, năm đó Hạ Vãn Phong thật sự không chết, hơn nữa theo

những thứ để lại thì thời gian mất cũng chưa được bao lâu.” Ân Hậu lật một
quyển sách, miệng lẩm bẩm.

Hạ Nhất Hàng gật đầu, “Có lẽ từ khi ta còn rất nhỏ đã từng gặp người,

ngồi ngay trên cái bàn này xem người vẽ tranh, đại khái là lúc khoảng hai
ba tuổi, lúc còn chưa nhớ được nhiều lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.