HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1813

Lão gia tử gật đầu, vươn tay nhận lấy cái tráp đưa cho Hạ Nhất Hàng.

Hạ Nhất Hàng cầm tráp không hiểu.

Lão gia tử nói với hắn, “Bình Nguyên Sơn, lão trạch.”

Hạ Nhất Hàng suy nghĩ, Bình Nguyên Sơn là một ngọn núi nhỏ phía

Nam Hắc Phong Thành, tương đối tĩnh lặng, có một số chùa miếu, bất quá
trên núi đích thực là có vài ngôi nhà, đều là các ẩn sĩ ở đó.

Hạ Nhất Hàng cầm tráp đi ra ngoài, cùng Ân Hậu đến Bình Nguyên

Sơn.

Tốc độ đi của hai người họ rất nhanh, chớp mắt đã đến dưới chân núi,

theo đường núi mà đi lên trên.

Đi được nửa đường thì đụng phải một tiều phu vác củi, Hạ Nhất Hàng

hỏi thăm, tiều phu bảo phía sau lưng núi quả thật có một tòa lão trạch,
không có treo hoành phi, khóa chặt quanh năm, nhưng phía trước cửa có
tấm niêm phong trên đó có ghi hai chữ “Tang gia”.

Hạ Nhất Hàng và Ân Hậu đi theo đường mà tiều phu nọ chỉ, nhanh

chóng tìm được tòa nhà kia.

Tòa tiểu trạch này tọa lạc phía sau núi, ba mặt đều được cây cối bao

bọc, một mặt hướng về bãi đất trống bằng phẳng phía lưng núi, chỉ có mấy
gian phòng nhỏ, trước phòng có một cái sân nhỏ, trong viện ngoài viện
trồng rất nhiều cây phong đỏ và bạch mai, hàng rào bên tường có đủ loại
hoa quỳnh. Lúc này đang là nửa đêm, rất nhiều hoa quỳnh nở rộ, trắng noãn
như tuyết.

Trong viện phủ đầy lá phong đỏ, nhìn qua quả thật là không có ai ở

đây nhưng cũng không có vẻ tiêu điều mà cảnh trí rất là tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.