HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 240

núi, quanh người đều là suy nghĩ của Bạch Ngọc Đường lúc gần đi – Ta sẽ
lập tức quay lại.

Theo một tiếng “Đoàng” vang thật lớn, mang theo ánh lửa của mấy

trăm tảng đá lăn bay lên bầu trời, nối thành một dây xích lửa… Nhưng mà,
những hỏa cầu kia vẫn chưa bay đến một nửa khoảng cách núi Bình Chung
đã rơi xuống, rơi trên mặt đất tạo ra những hố lửa thật dài, liệt hỏa hừng
hực thiêu đốt.

Triển Chiêu dùng sức mạnh nội lực tạo ra Nhiếp Hồn thuật, làm tầm

mằt của những binh lính phóng ra hỏa thạch bị lẫn lộn, hiện tại núi Bình
Chung trong mắt bọn họ, cách núi Bình Chung thật sự, còn rất xa!

Mà lúc này, trên núi Bình Chung, Phong Khiếu Thiên nhìn đến chỗ xa

xa trong đêm đen, nơi tiếng nổ và cả ánh lửa cùng nhau xuất hiện – Vì sao
trong đại mạc lại có hỏa cầu rơi xuống?

Phong Tướng quân còn đang nghi hoặc, bỗng nhìn thấy trước mắt có

một thân ảnh màu trắng chợt lóe.

“Oa!” Phong Khiếu Thiên cả kinh, chỉ cảm thấy vạt áo bị người kia

tóm lấy… Hắn còn chưa hiểu được gì thì Bạch Ngọc Đường đã xuất hiện
ngay trước mắt.

Bởi vì tốc độ quá nhanh nên Ngũ gia căn bản dừng lại không được,

liền kéo theo hắn xông về phía trước.

Phong Khiếu Thiên vội vàng bám chặt một gốc cây đại thụ, còn kéo

gãy hai cây phía sau, rốt cục thì cũng dừng lại.

Phong Khiếu Thiên há miệng nhìn người đột nhiên xuất hiện trước

mắt, trên mặt, tóc cũng như lông mi Bạch Ngọc Đường đều phủ một tầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.