HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 239

Lúc này, đã nghe thấy tiếng “kẽo kẹt” truyền đến, cánh tay đòn của

những chiếc xe công thành kia bắt đầu nghiêng về phía sau, có vẻ sẽ phóng
ra ngay lập tức.

“Ta thật sự có biện pháp!” Triển Chiêu thấy Bạch Ngọc Đường không

chịu đi, liền nghiêm túc nói, “Nếu hai ta ở phía trước, thì phía sau một
người cũng không thể chết, bằng không sẽ không còn mặt mũi nào trở về
Hắc Phong Thành nữa, ngươi nói có đúng không?”.

Nói xong, Triển Chiêu rút tay về…

Bạch Ngọc Đường cũng cảm giác được tay Triển Chiêu rút ra ngoài…

Đồng thời, bốn phía của mặt ngoài núi đá xuất hiện tầng nước gợn sóng
đung đưa giống nhau, buổi tối gió cũng nhỏ đi nhiều.

Ngũ gia nhìn chằm chằm trước mắt, sau đó xoay người, hướng ánh lửa

hừng hực nơi xa đi qua Triển Chiêu, theo Triển Chiêu đi về phía trước,
cảnh tượng đại mạc bỗng sinh ra biến hóa, những bóng mờ xuất hiện,
sương mù nổi lên dày đặc…

Nhiếp Hồn thuật!

Triển Chiêu được Ân Hậu nuôi lớn, cho dù cho tới bây giờ y chưa

từng sử dụng qua, cũng không ai dạy y… Nhưng không có nghĩa là y sẽ
không tự mình suy nghĩ rồi học được!

Một biện pháp này của Triển Chiêu, đích thật là biện pháp duy nhất có

thể kéo dài thời gian ngăn cản đối phương tiến công, mà Bạch Ngọc Đường
cũng biết việc mình cần phải làm, chính là lập tức đi thông báo cho Phong
Khiếu Thiên. Đã có am hiểu về quỷ trận, bước chân muốn di chuyển cũng
vô cùng khó khăn… Bạch Ngọc Đường bước lui về sau khoảng ba bước,
rốt cuộc quyết định thu hồi ánh mắt nóng lòng lại lưu luyến, quay người lại
hướng về phía núi Bình Chung mà chạy như điên… Giao Giao đứng ở cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.