HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2587

Bạch Ngọc Đường cảm thấy Bạch Nhất Thanh có cùng họ Bạch với

mình rất thân thiết, hơn nữa bản thân cũng nuôi một con bạch long, liền
cảm thấy rất hiếu kỳ về vị tiền bối này, hỏi Thiên Tôn. "Ông ấy chưa từng
đến Bách Hoa Cốc sao? Trong ấn tượng của con chưa từng gặp qua người
này."

Ân Hậu trêu chọc, "Tiểu Bạch sợ nhất là sư phụ của ngươi, sao hắn

dám đến Bách Hoa Cốc chứ, không sợ bị khi dễ chết sao?"

Thiên Tôn giậm chân, "Ta khi dễ hắn hồi nào! Là cái tính dở sống dở

chết của hắn khiến người ta tức chết..."

Công Tôn vẫy tay với nhị lão bỗng nhiên quay ra tán chuyện, ý là

—— nghe không hiểu, giải thích một chút.

"Nham Tâm còn lớn hơn chúng ta một lứa, có quan hệ rất tốt với Yêu

Vương, năm đó Yêu Vương có mấy lão bằng hữu người Tây Vực, thường
đến Bách Hoa Cốc chơi, hắn chính là một trong số đó, cho nên ta và lão
quỷ từ rất nhỏ đã quen biết với bọn họ. Nham Tâm có hai đồ đệ, một người
là Bạch Nhất Thanh người còn lại là Khâu Ngạo Nguyệt. Hai người cùng
tuổi, Bạch Nhất Thanh vốn là được bằng hữu của Nham Tâm nhờ chăm
sóc, rất hợp duyên với Nham Tâm, liền thành đại đệ tử. Khâu Ngạo Nguyệt
thì được Nham Tâm nhặt về, ngay cả tên cũng là do Nham Tâm đặt cho.
Nham Tâm đều rất thương yêu hai đồ đệ này nhưng đặc biệt cưng chiều
Khâu Ngạo Nguyệt. Con người của Khâu Ngạo Nguyệt rất cuồng ngạo,
Nham Tâm đặc biệt thích dáng vẻ này của hắn, cảm thấy hắn thanh cao tiêu
sái như ánh trăng trong đêm, cho nên mới đặt cái tên như vậy."

Ân Hậu nói xong, Thiên Tôn ở một bên cười lạnh, "Nực cười, Khâu

Ngạo Nguyệt nếu không có Nham Tâm thì sớm đã chết ở bãi tha ma rồi.
Nuôi một hơi mấy chục năm, so với thân nhi tử còn cưng chiều hơn, nuôi
đến hắn văn võ toàn tài nhân mô cẩu dạng, hắn vì chút danh lợi bán sư phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.