HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2608

Mấy lão binh mang theo mọi người đến một bên động huyệt, chỉ vào

một lỗ thủng khá lớn bị đóng băng ở phía trên, nói. "Hẳn là những cái
rương kia rơi xuống qua cái lỗ thủng này từ rất nhiều năm trước!"

"Rớt xuống?" Ân Hậu có vẻ cảm thấy rất hứng thú, ngưỡng mặt nhìn.

"Cụ thể là được tạo thành như thế nào?" Triệu Phổ hỏi Giả Ảnh.

"Căn cứ vào kinh nghiệm, chúng ta suy đoán như vậy." Giả Ảnh giải

thích. "Những chiếc rương này vốn là được chất chồng trên núi, nhưng
không ngờ tới chính là dưới chân núi có một cái động huyệt rất lớn. Thời
gian sau, đỉnh huyệt nứt ra một cái lỗ hổng, một phần rương liền rơi xuống
lấp đầy động huyệt. Lại qua một thời gian, tuyết đọng cùng băng tầng kết
dày trên đỉnh động, lại một lần nữa chặn lại cửa động, liền hình thành cục
diện như bây giờ."

"Tức là..." Triển Chiêu quan sát "cửa vào" động băng kia, hỏi, "Phá vỡ

cái lỗ thủng này thì chúng ta có thể lên trên được rồi?"

"Việc này sẽ mang lại nguy hiểm." Giả Ảnh hiển nhiên đã nghiên cứu

qua với mấy công tượng, "Chỉ e sẽ khiến cho toàn bộ sơn động sụp xuống."

"Dựng cột chống trong sơn động không được sao?" Triệu Phổ hỏi,

"Làm mấy cái giá sắt đến."

Bạch Ngọc Đường nhíu mày, "Không dễ... nếu băng tầng vỡ ra thì

không phải chỉ nứt ra một vài đường, không chừng bên trên còn có núi
băng cái gì toàn bộ đều sẽ sập xuống."

Khi mọi người ở đây nghĩ không ra chiêu, Triển Chiêu vươn tay kéo

Lâm Dạ Hỏa đang nghiên cứu vách núi qua, "Nung chảy lỗ hổng này ra
được không?"

Tất cả mọi người sửng sốt, tập trung nhìn Lâm Dạ Hỏa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.