Triển chiêu nhìn nhìn, đôi mắt mèo liền nheo lại, quyết định trong thời
gian đợi món ăn thì làm chút chuyện.
Nghĩ xong, Triển Chiêu gọi Bạch Long Vương, "Long Vương."
Bạch Nhất Thanh ngẩng đầu.
Triển Chiêu bĩu môi hướng về phía đối diện, "Kia là tân chưởng môn
của Ngạo Nguyệt Đàm."
Bạch Long Vương sửng sốt một chút, ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với
ánh mắt của Tiết Lâm Nghĩa.
Tiết Lâm Nghĩa cũng không thu lại tầm mắt mà cùng Bạch Long
Vương đối diện.
Song phương nhìn lẫn nhau một lúc, Bạch Long Vương nghiêng đầu,
"Nhìn quen mắt ha."
Tiết Lâm Nghĩa nghe thấy câu này, cười lạnh một tiếng, cúi đầu tiếp
tục uống trà.
Bạch Nhất Thanh lại nghiêng đầu nhìn chằm chằm Tiết Lâm Nghĩa.
Lúc này tiểu nhị mang thức ăn lên.
Tiểu Tứ Tử gắp đồ ăn cho Thiên Tôn và Bạch Nhất Thanh, thấy Bạch
Long Vương nhìn đối diện chằm chằm đến thất thần, liền kéo kéo tay áo
Bạch Long Vương, "Thanh Thanh, ăn cơm nha."
Bạch Nhất Thanh quay đầu lại, vươn tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu Tiểu Tứ
Tử.
Triển Chiêu tò mò nhìn hành động của Bạch Long Vương, luôn cảm
thấy trong ánh mắt của Bạch Long Vương như có gì đó, tóm lại không hợp