HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2804

"Sau khi Yêu Vương qua đời, lão quỷ kia không phải tác quái tại

Thánh Điện Sơn sao?" Ân Hậu nói tiếp, "Bạch Nhất Thanh chạy tới xem
hắn, nói với hắn một câu, "Người rồi cũng phải chết, Yêu Vương không có
khả năng ở cả đời cùng ngươi." "

Bạch Ngọc Đường cảm thấy không tưởng tượng nổi cảnh lúc ấy, "Sư

phụ con nhịn được không làm thịt Bạch Long Vương?"

"Khi đó ta và Vô Sa đều ở đấy, lúc ấy hai mắt lão quỷ đều đỏ, cảm

giác như muốn một chưởng đánh chết Tiểu Bạch, ai biết Tiểu Bạch lại nói
tiếp một câu..." Ân Hậu nhớ đến chuyện này, tựa hồ cảm thấy buồn cười,
khẽ lắc đầu.

Bạch Ngọc Đường truy vấn, "Ông ấy nói gì?"

"Hắn nói, "Sư phụ ta cũng đã chết, ta biết ngươi khổ sở nhiều thế

nào." " Ân Hậu khẽ thở dài một tiếng, "Mỗi một khắc ngươi đều hối hận,
nếu như mình đến sớm một bước, có phải người đó sẽ không phải chết.
Nếu lúc ấy có thể làm tốt hơn một chút, có phải có thể cứu được người đó
hay không... Chỉ là vô dụng. Người đã chết! Không sống được, chúng ta chỉ
có thể hối hận cả đời. Ngươi có thể cái gì cũng không nhớ rõ là một loại
may mắn, ta không hề điên, nếu ngươi đã điên rồi, vậy quá vô dụng."

Nghe hết chuyện Ân Hậu kể, mọi người mãi một lúc lâu sau mới hồi

phục tinh thần...

Lại liếc mắt nhìn Thiên Tôn và Bạch Long Vương phía trước vẫn gây

nhau cả một đường, Bạch Ngọc Đường đột nhiên hiểu được vì sao sư phụ
hắn vẫn luôn "khi dễ" Bạch Long Vương!

Ngũ gia đột nhiên nở nụ cười —— bởi vì sư phụ hắn không cam lòng!

Rất giống như khi còn bé đấu võ mồm thua, hoặc là như bị nhìn thấy
chuyện mất mặt... Không cam lòng cũng không có biện pháp, liền nghẹn
một bụng tức giận!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.