Rống xong rồi, Âu Dương Thiếu Chinh hớn hở xoay mặt nhìn Triệu
Phổ, "Coi bộ không muốn đầu hàng! Chúng ta giẫm bẹp Ác Đế Thành đi!"
Triệu Phổ vừa ngoáy lỗ tai vừa hết nói nổi nhìn tiên phong quan đầy
hưng phấn trước mặt.
Lúc này, chỉ thấy cửa thành Ác Đế Thành mở ra, bên trong một đội
nhân mã mang theo mấy vạn kỵ binh đánh ra, chiến kỳ tung bay trên thành
lâu.
Cửu Vương gia nhướng mày, "Hoắc! Còn có chút danh dự."
Theo đại binh Ác Đế Thành đánh ra, hai đội quân bày xong chiến trận
cách một mảnh đại mạc.
"Đây là muốn đơn đấu?" Ân Dương Thiếu Chinh vươn tay gãi cái đầu
đỏ rực.
Triệu Phổ quan sát phía đối diện, con mắt màu xám nhạt đi vài phần,
cười lạnh một tiếng, "Thú vị."
...
Đám người Triển Chiêu cũng cảm thấy thú vị, Ác Đế Thành đây là
chuẩn bị đánh một trận đàng hoàng sao?
"Thực lực binh mã Ác Đế Thành kém quá xa với Hắc Phong Thành."
Ân Hậu quan sát một chút, "Xem dáng vẻ là muốn dùng cách đối đầu
truyền thống nhất giữa hai quân, nói trắng ra, chính là tướng quân đấu
tướng quân, một chọi một đơn đấu đi."
"Ác Đế Thành hẳn là có mấy cao thủ." Bạch Ngọc Đường cũng gật
đầu. "Đơn đấu so với quần đấu có lợi hơn rất nhiều, nếu Triệu Phổ phái đại