HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 3103

Bạch Ngọc Đường thấy Triển Chiêu hỏi mình, suy nghĩ một chút,

“Đại khái là cùng niên đại đi.”

“Vậy Cuồng Tăng là tìm bảo sao?” Tiểu Lương Tử xem xong quyển

sách, tò mò hỏi: “Trong sách này đều là các loại bảo bối nga! Cái gì Câu
Tiễn Kiếm a, Kim Lũ Y, Tần Dũng(Tượng thời Tần), Chu Tước Đèn, Lan
Đình Tự, còn có Truyền Quốc Ngọc Tỷ, mỗi một loại đều ghi lại rất chi tiết
a.”

Kiếm Câu TiễnhayKiếm của Việt vương Câu Tiễn(:

越王句踐劍;: 越

王句践剑;: Việt vương Câu Tiễn kiếm) là mộtđược tìm thấy trong cuộc
khai quật khảo cổ nămtại,. Đây là một thanhđược xác định niên đại vào thời
cuốithuộc quyền sở hữu của, vua nước. Ngoài ý nghĩa quan trọng về mặt
lịch sử, Kiếm Câu Tiễn còn nổi tiếng vì độ sắc bén và sáng bóng dù đã có
hơn 2000 năm tuổi, hiện cổ vật này được trưng bày tại,.

“Cuồng Tăng không phải người tìm bảo.” Triển Chiêu quơ quơ

ngón tay, “Ông ấy là người giám bảo.”

“Giám bảo?” Tiểu Lương Tử cùng Tiểu Tứ Tử đồng thời nhớ lại mấy

lão phu tử trong Long Đồ Các.

“Chính là loại người đứng chung một chỗ nhìn một bức họa, sau đó

nói là thiệt hay giả sao?” Tiểu Lương Tử hỏi, “Cái này phải rất bác học a?”

“Đúng vậy.” Triển Chiêu đưa tay vỗ Bạch Ngọc Đường một cái đang

cảnh giác nhìn chằm chằm một con nhện.

Ngũ gia quay đầu nhìn.

Triển Chiêu đầu ngón tay chọt chọt bả vai Bạch Ngọc Đường, cùng

Tiểu Tứ Tử và Tiểu Lương Tử nói, “Ngọc Đường cũng là người giám bảo,
người giám bảo phân hai dạng người, một dạng là đặc biệt bác học, còn có
một dạng là đặc biệt có tiền. Giống như mấy vị lão phu tử trong cung thuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.