HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 344

“Cho nên?” Bạch Ngọc Đường không hiểu.

“Có phải là có người đùa dai không?” Triển Chiêu cảnh giác mà đi

qua đi lại quanh cửa hai vòng.

Bạch Ngọc Đường bất đắc dĩ, “Là bị đóng băng mà thôi.”

Triển Chiêu sửng sốt, nhìn hắn, “Cửa bị đóng băng ư?”

“Trời lạnh thì đây là chuyện bình thường a, có thể do tối hôm qua

tuyết rơi xuống tụ ở ngưỡng cửa, mà trời gần sáng là lúc lạnh nhất nên cánh
cửa mới bị đông cứng lại.” Nói xong, Ngũ gia đẩy cửa sổ ra, ngoắc Triển
Chiêu, “Tới đây, ra ngoài bằng cửa sổ.”

Triển Chiêu lộ ra vẻ mặt “Hiểu biết thật sâu rộng!” nhìn Bạch Ngọc

Đường gật đầu, “Không hổ là lớn lên ở Thiên Sơn a!”

Nói xong, Triển hộ vệ chỉ vừa mới hướng ra ngoài cửa sổ một cái thì

truyền đến một tiếng “Ai nha”.

Bạch Ngọc Đường nhìn ra ngoài… Chỉ thấy Triển Chiêu rơi vào trong

đống tuyết ngoài cửa sổ.

Ngũ gia nhịn cười.

Triển Chiêu ngửa mặt liếc mắt nhìn Bạch Ngọc Đường, trên đỉnh đầu

“Ầm” một tiếng, tuyết trên nóc nhà rơi xuống một đống lớn đập trúng
người Triển Chiêu, cộng thêm với tuyết trên mặt đất, trông Triển Chiêu
chẳng khác nào một người tuyết to lớn cả… Chẳng biết sao khi nhìn vào
còn có chút giống hình dáng của một con mèo tuyết nữa.

Cùng lúc đó, có tiếng cười truyền đến.

Triển Chiêu đưa tay lau tuyết trên mặt, chỉ thấy ở trước cửa phòng

mình, Lâm Dạ Hỏa đang kéo cánh cửa, khó trách vừa rồi lại mở không ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.