HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 392

Lâm Dạ Hỏa khóe miệng co giật – Yêu cái gì mà yêu?

Trâu Lương cũng chạy tới, hai người đem lão đầu đỡ xuống, lúc này,

bốn phía đã bị bầy sói vây quanh.

Sói lớn sói nhỏ cùng nhau ngồi chồm hổm, nghiêng đầu nhìn tình hình

phía bên này, đại khái nghĩ con người càng ngày càng không thể nói lý lẽ.

Lâm Dạ Hỏa giơ tay lên vỗ một cái về phía lão đầu luôn miệng gọi

“Huyết yêu” đang nắm chặt lấy ống tay áo của mình, “Này! Nhà ngươi đây
là xảy ra chuyện gì thế hả?”

Lão đầu hồi phục tinh thần, “Cái này…”

Trâu Lương nhìn trang phục của lão, đích xác không phải lính trong

quân doanh, hơn nữa tuổi tác đã lớn, chắc hẳn là bách tính thông thường
của Hắc Phong thành.

Lão đầu bị Lâm Dạ Hỏa vỗ một cái, dần dần khôi phục thanh tỉnh,

nhìn chằm chằm Lâm Dạ Hỏa hồi lâu, sau lại nhìn sang Trâu Lương, chú ý
tới quân hiệu Tả doanh trên người hắn, “Các ngươi… Các ngươi không
phải là Huyết yêu? Các ngươi là người của Triệu gia quân?”

“Ngươi nói cái gì mà Huyết yêu muốn giết ngươi?” Lâm Dạ Hỏa trước

khi đến ổ sói đã cùng bọn Triển Chiêu tra xét án tử, biết được sự kiện Thẩm
phu nhân buông lời nguyền rủa, liền hỏi, “Ngươi cũng biết hạ Huyết chú?”

Lão nhân gật đầu.

“Vậy người ngươi nguyền rủa đã chết rồi?” Lâm Dạ Hỏa hỏi.

Lão nhân tiếp tục gật đầu, “Thẩm Đại đã chết! Là ta nguyền rủa hắn

chết! Hiện tại đến phiên ta rồi! Ta thật sự không phải cố ý, ta cũng không
có hận hắn như vậy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.